- Cảnh sát và an ninh
_______________________________
Lê Anh Hùng - 27.08.2015 - Bạn đọc làm báo
Cảnh sát canh gác trước toà án nhân dân TPHCM.
Bộ máy công an Việt Nam bao gồm 2 lực lượng: cảnh sát và an ninh.- Cảnh sát là lực lượng được giao nhiệm vụ bảo vệ và giữ gìn trật tự, an toàn xã hội;
- còn an ninh là lực lượng có nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia, bảo vệ chế độ, bảo vệ Đảng và chính quyền.
Tuy nhiên, không phải ai cũng biết điều này, ai cũng phân biệt được cảnh sát với an ninh. Bản thân tôi trước kia cũng vậy, không để ý đến chuyện này, lý do chủ yếu có lẽ là vì mình chẳng liên quan mắc mớ gì với họ cả.
Câu chuyện trong tù
Tôi chỉ bắt đầu để ý phân biệt giữa cảnh sát và an ninh sau khi bị Công an Quảng Trị bắt lần đầu tiên vào ngày 25.12.2009.
Thời gian đầu ở trại tạm giam Công an Quảng Trị, tôi bị giam cùng phòng với một “sếp” nhỏ trong hệ thống công quyền. Anh ta tên là Nguyễn Thanh Trọng, sinh năm 1960, nguyên trạm phó Trạm Hải quan Cửa khẩu Lao Bảo, bị bắt vì hành vi mua ô tô từ Lào về rồi phù phép giấy tờ để bán lại cho người khác.
Bình thường thì với những hành vi phạm tội “nhỏ nhặt” như thế, người ta “chạy” khoẻ re. Kể cả khi bị bắt rồi thì người ta cũng dễ dàng lo lót để được tại ngoại hầu tra, rồi chịu một mức án treo nhẹ nhàng khi ra toà. Chính người bạn tù của tôi cũng nói với tôi vậy. Tuy nhiên, do vị trí công tác của mình, anh ta từng một lần “can tội” làm mếch lòng ngài Viện trưởng Viện KSND tỉnh Quảng Trị lúc bấy giờ, và đó là lý do chủ yếu khiến anh ta bị “hành” đến nơi đến chốn.
Làm việc với anh ta là những sỹ quan thuộc khối cảnh sát; còn tôi, với tội danh “tuyên truyền chống phá nhà nước” khi bị bắt, lại là đối tượng của các sỹ quan an ninh.
Là một công chức lâu năm, lại làm việc trong một môi trường tiếp xúc với đủ loại công an, nên người bạn tù của tôi chẳng lạ gì họ.
Một hôm, sẵn bức xúc với mấy tay cảnh sát điều tra làm việc với mình, anh ta tâm sự với tôi:- “Bọn cảnh sát bây giờ đúng là quá bẩn. Với cây gậy pháp luật trong tay, lại được phụ trách những lĩnh vực ‘màu mỡ’ như buôn lậu, ma tuý, mại dâm, giao thông, kinh tế… nên thằng nào thằng nấy đều mập ú, ăn chơi, nhậu nhẹt, bù khú tá lả. Có quyền, có tiền, bị quyền lực tha hoá từng ngày nên chúng rất tham lam, tàn bạo, trắng trợn, lỗ mãng. Nhìn chúng rất khó cảm tình.”
Ngưng một lát, anh ta tiếp tục:- “Còn đám an ninh thì nghèo hơn vì ít được tiếp xúc với kim tiền, ngoại trừ mấy tay an ninh kinh tế, phụ trách những vụ án kinh tế liên quan đến an ninh quốc gia, như lưu hành tiền giả chẳng hạn. Vì thế, trông họ lịch sự, đứng đắn và tử tế hơn đám cảnh sát kia.”
Thay ngôi đổi thứ
Kể từ đấy, tôi mới bắt đầu để ý quan sát và phân biệt giữa cảnh sát và an ninh. Rõ ràng là trong dân chúng, danh xưng “sỹ quan an ninh” nghe vẫn oai hơn “sỹ quan cảnh sát”; trường Đại học An ninh Nhân dân luôn “danh giá” hơn, với điểm thi tuyển đầu vào cao hơn trường Đại học Cảnh sát Nhân dân. Quân phục sỹ quan an ninh trông đẹp, trang nhã hơn quân phục sỹ quan cảnh sát. Bộ trưởng Công an và giám đốc công an các tỉnh, thành đa phần đều xuất thân từ lực lượng an ninh.
Lực lượng cảnh sát thì quả đúng như lời người bạn tù của tôi từng nhận xét. Điều khác biệt duy nhất hiện nay so với thời điểm tôi ngồi tù có lẽ là họ ngày càng mập mạp hơn, tham lam hơn, tàn bạo hơn, trắng trợn hơn, lỗ mãng hơn mà thôi.
Tuy nhiên, sự chênh lệch về “phẩm giá” giữa cảnh sát và an ninh trong mắt tôi lại chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn ngủi. Càng ngày tôi lại càng thấy đám cảnh sát võ biền thực ra còn dễ chấp nhận hơn đám an ninh trông có vẻ trí thức kia, không phải vì các sỹ quan an ninh ở Quảng Trị đã không bảo vệ tôi trong vụ án của mình. (Dù họ có muốn như vậy đi chăng nữa thì điều đó cũng nằm ngoài khả năng của họ.)
‘Thượng bất chính…’
Hình ảnh những tên cướp ngày mang phù hiệu “Cảnh sát Giao thông” giờ đây đã trở nên quá đỗi quen thuộc với người dân Việt Nam. Dù vẫn là một hình ảnh phản cảm nhưng ở mức độ nào đó người ta cũng “chia sẻ” với những tên cướp mang quân phục khi họ không úp mở rằng để được cầm chiếc gậy ấy ra đứng đường, họ phải chạy chọt hàng trăm triệu, thậm chí cả tỷ bạc.
Số tiền mà họ ăn cướp được chỉ nằm lại túi họ một phần nào thôi: họ phải trích ra để rải từ đội trưởng đến trưởng phòng CSGT, đến ban giám đốc công an tỉnh, đến lãnh đạo Bộ Công an. Để được ngồi vào chiếc ghế của mình,- đội trưởng CSGT phải lo chạy chọt trưởng phòng CSGT;
- trưởng phòng CSGT phải lo “cống nộp” ban giám đốc công an tỉnh, ban tổ chức tỉnh uỷ;
- ban giám đốc công an tỉnh phải lo “quà cáp” cho lãnh đạo tỉnh, lãnh đạo Bộ Công an;
- lãnh đạo Bộ Công an phải lo lót Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Chính phủ, Quốc hội…
“Nhà dột từ nóc”, tham nhũng bắt đầu từ chính những lãnh đạo chóp bu của hệ thống, bất kể đó là người vẫn ví von “tham nhũng như ngứa ghẻ”hay đó là kẻ từng trịnh trọng tuyên bố “nếu không chống được tham nhũng tôi xin từ chức ngay”. Tình cảnh “ngậm miệng ăn tiền” trong các vụ tham nhũng không đơn thuần là điều mà đám cảnh sát chống tham nhũng vốn đã bị tha hoá ưa thích:- họ không thể hành xử trái với “chỉ đạo” của những thực thể nằm ngoài sự điều chỉnh của pháp luật là “huyện uỷ”, “tỉnh uỷ” và “Bộ Chính trị”.
Nhìn chung, những viên CSGT kia, cũng như những cảnh sát điều tra trong các vụ án hình sự, thường lợi dụng cây gậy pháp luật mà “đảng và nhà nước” giao cho để dụ các khổ chủ, những “con mồi” của họ, tuân theo “đạo lý”: “của đồng chia ba, của nhà chia đôi”.
‘Anh là ai?’
Trong khi đó, đối tượng của lực lượng an ninh Việt Nam hiện nay xem ra chủ yếu là- giới đấu tranh, những người sẵn sàng hy sinh tất cả những gì mình có để đổi lấy tương lai tươi sáng cho đất nước,
- và… bà con dân oan, những nạn nhân bị cướp đoạt tài sản và bị đẩy vào đường cùng.
Trong khi người Trung Quốc, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, nghênh ngang khắp Việt Nam như đi vào chốn không người mà vẫn không khiến bộ máy an ninh Việt Nam phải bận tâm thì hầu như bất cứ động tĩnh nào của những người lên tiếng đấu tranh chống bành trướng Trung Quốc ở Việt Nam cũng đều không thoát khỏi con mắt cú vọ của họ.
Lực lượng an ninh không chỉ sách nhiễu, bắt giam, bỏ tù… những người dấn thân đấu tranh đòi tự do - dân chủ - nhân quyền cho Việt Nam, mà còn sẵn sàng hành xử như những tên côn đồ khát máu với họ. Chưa hết, an ninh cộng sản còn bày ra đủ trò cài cắm, mua chuộc, gây chia rẽ… vô cùng thâm độc, xảo quyệt hòng phá hoại phong trào đấu tranh.
Những “chiến tích” của hung thần mang tên “an ninh cộng sản”
Bà con dân oan, những người phải rời bỏ quê hương bản quán ra thủ đô “ngàn năm văn hiến” lay lắt vật vạ để đòi quyền thiêng liêng nhất của con người là quyền được sống, cũng là đối tượng được bộ máy an ninh “chăm sóc” kỹ. Những vụ đàn áp nhằm vào dân oan do bộ máy an ninh chỉ đạo vẫn thường xuyên xẩy ra, thậm chí ngay cả khi bà con đang ngủ trong lều bạt giữa thời tiết giá rét.
Trong bài “Đôi mắt người dân oan”, blogger Người Buôn Gió đã tả cảnh một người dân oan bị mấy tay an ninh mặc thường phục hành hung và ngã xuống ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, nơi chỉ cách “Lăng Bác” mấy bước chân. Ông nằm bất động, với đôi mắt vô hồn, trống rỗng, ai oán, tuyệt vọng, không còn tha thiết gì với sự đời… Lảng vảng xung quanh ông là những sỹ quan “an ninh nhân dân” mặc thường phục, mang bộ mặt lạnh lùng, vô cảm.
Blogger Người Buôn Gió: “Hãy nhìn bước chân của người đàn ông quần âu đen này,
chúng ta hình dung ai có thể bước qua một người già đang nằm như vậy?”
‘Thanh kiếm của Đảng’
Nhân kỷ niệm 70 năm hung thần “Công an Nhân dân” ra đời, ban lãnh đạo Đảng CSVN vừa mới trao tặng Huân chương Sao Vàng, phần thưởng “cao quý” nhất của chế độ, lần thứ 4 cho lực lượng mà họ luôn ví von là “thanh kiếm của Đảng”.
Để bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ XHCN “dân chủ gấp triệu lần tư bản” và bảo đảm cho cỗ máy tham tàn, buôn dân bán nước ở Việt Nam vận hành trơn tru, những “thanh kiếm của Đảng” mang tên an ninh và cảnh sát kia đều nhằm vào đầu nhân dân theo cách này hay cách khác.
Điều khác biệt đáng kể nhất ở đây là,- trong khi lực lượng cảnh sát góp phần đưa đến ngày tàn của hệ thống, bởi nó khiến cho bộ máy ngày càng ruỗng mục, người dân ngày càng căm ghét chế độ,
- thì lực lượng an ninh lại không chỉ ra sức vùi dập bất cứ mầm mống nào đem đến hy vọng cho tương lai của giống nòi, mà còn sẵn sàng dẫm đạp lên những nỗi đau thê lương nhất của đồng loại.
_______________________________- Lê Anh Hùng
Lê Anh Hùng là một blogger tự do trẻ trong nước tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam.
nguồn: voatiengviet.com
Cảnh sát và an ninh
Cảnh sát và an ninh
Re: Cảnh sát và an ninh
- bởi: Phan Bảo Lâm từ: TpHCM
28.08.2015 14:37
Trả lời
Anh có "phạm luật" thì người ta mới có lý do để "thi hành công vụ" với anh, để "ăn cướp" của anh. Anh không tham mà đi buôn lậu, mở sòng bài, chứa gái thì ai bắt anh làm chi. Anh không làm gì ra tiền mà đi ăn trộm ăn cướp của người khác mà sống thì đó là tốt à ? Ông Lê Anh Hùng chỉ mới nêu 1 mặt của vấn đề, mặt còn lại là, nếu không có lực lượng cảnh sát và an ninh thì sao ?
Chúng tôi rành cái đám "dân oan" lắm. Bình thường coi thường pháp luật, dựa vào số đông thân quen vây cánh chèn ép lấn át người đơn độc thế cô. Có thể nói đám "dân oan" này là đám cường hào ác bá thời hiện đại. Chỗ dựa của chúng ngoài nhân viên nhà nước bị chúng mua chuộc ra là những băng đảng xã hội đen. "Dân oan" cái gì, vừa ăn cướp vừa la làng thì có. Ví như Đoàn Văn Vươn. Mặc dù nhà nước xử anh ta không đúng trình tự pháp lý nhưng việc anh ta trang bị súng tự tạo cùng với 1 đám người trang bị những khẩu súng đó, chắc không phải chỉ để chống người thi hành công vụ phải không ? Nếu anh ta không "có việc" với nhà nước thì sẽ có biết bao nhiêu dân thường khác sống xung quanh anh ta "có việc" với anh ta.
Chẳng mấy người VN có thói quen "hợp tác với cảnh sát". Khi cảnh sát đến xét nhà bắt người thì mần thinh mà "hợp tác" rồi sau đó kiện cáo gì tính sau. Đằng nay, đa phần là níu kéo, cản trở thi hành công vụ, không dùng bạo lực chống lại được thì lăn đùng ra giữa đường giữa chợ "ăn vạ". Dân oan thật sự có mấy người ? Mấy người oan thật sự là mấy người có người quen biết nhưng không liên can kêu oan giúp chớ không phải là lôi cả làng cả họ "đi kiện" để tạo áp lực xã hội. Sống không tạo phúc cho ai thì chết ai thương xót ? Đúng là "oan Thị Mầu".
Vì sao lực lượng cảnh sát "tham nhũng" ? Vì cái đám "dân oan" ấy làm những chuyện sai quấy rồi dùng tiền hối lộ cảnh sát để thoát khỏi lưới pháp luật. Riêng với cảnh sát giao thông, những chuyện chạy xe chở quá tải, xe chưa qua đăng kiểm, phóng nhanh vượt ẩu lạng lách đánh võng trên đường, nhồi nhét hành khách như "xếp cá mòi" cùng với "tốc độ tử thần" của những chiếc xe chở hàng đông lạnh, chở gia súc gia cầm, ....là những chuyện mà họ phải xử lý hàng ngày. Đám người này khi bị bắt đột nhiên trở thành "dân oan". Oan kiểu đó thì cầu cho chúng chết oan hết đi, cảnh sát mà không xử chúng thì chúng sẽ gây bao nhiêu tai nạn giao thông với bất kỳ người nào.
Dân không tham thì quan tham vào đâu ? Tự tham lẫn nhau à ? Ý thức của thằng dân cao thì ý thức thằng quan có muốn thấp cũng không được. Mọi người ai cũng có tư duy "đi sau tới trước" không muốn xếp hàng thì tất nhiên là phải hối lộ thằng quan. Mọi người trên từng công việc đều nhường nhịn nhau 1 chút thì cần gì phải hối lộ ai. Bởi vậy tôi mới nói, muốn có "tự do" thì phải có "dân chủ" trước. Dân không biết làm chủ, hành vi sử sự như thằng làm công thì bao giờ mới có "tự do". Dân chủ luôn đặt trên nền tảng lợi ích của đám đông không phải của riêng cá nhân ai. Ai cũng vì lợi ích cá nhân bất chấp thiệt hại chung cho xã hội thì sớm muộn cũng trở thành ...."dân oan".
Đám "dân oan" to mồm nhất là đám người ra nước ngoài, ra Hội đồng nhân quyền tố cáo nọ kia, không tên nào là không có tì vết. Bọn chúng cho rằng bọn Tây ngu lắm, lại ở xa, chỉ có thể nghe tố cáo 1 phía của chúng mà thôi. Có biết đâu rằng người ta biết thừa các chú là hạng người gì, chẳng qua là người ta cần có "nhân chứng vật chứng" để gây sức ép, gây bất lợi với nhà nước VN, tóm lại là lợi dụng lẫn nhau. Ngược lại, nhà nước VN hết thảy là 1 bọn quan liêu. Điều tra làm rõ những chuyện mà chúng tố cáo nhất định sẽ lòi ra những cái chúng không dám công khai, bắt chúng phải câm mồm thì lại lờ tịt, "im lặng là vàng" vì điều tra ra có khi còn dính líu đến 1 số "đồng chí lãnh đạo" nào đó thì khốn. Bởi vậy mà, ....?!
___________________________________________________
bởi: Hùng từ: Hà Nội
28.08.2015 10:30
Trả lời
Bọn an ninh CS ngày càng giống kiêu binh, muốn làm gì thì làm. Chúng thỏa sức triển khai các chiêu trò bỉ ổi đối với những người đấu tranh cho nhân quyền. Tại sao vậy? Dễ hiểu là những nạn nhân của chúng không được bất kỳ một cơ quan hành pháp nào bảo vệ. An ninh mặc thường phục giả côn đồ hành hung người khác, khi nạn nhân gọi cảnh sát 113 đến thì chúng chỉ cần nói nhỏ với nhau 1 câu là cảnh sát lặn mất tiêu, không thèm can thiệp hay phân xử gì hết.
_____________________________________________
bởi: Cựu cán bộ tổ chức bộ CA. từ: Hà Nội
28.08.2015 01:10
Trả lời
Lực lương xây dựng-Lực lượng an ninh mặc đồng phục màu xanh xậm giống nhau, trang nhã hơn.
Lực lựng cảnh sát thì màu xanh lá non đậm như đã thấy ở công an phường,
csgt màu vàng nắng trưa.
Xây dựng,an ninh thuộc khối an ninh.
Cảnh sát thuộc khối cảnh sát .
Mỗi khối đều có trưởng ban,vài phó ban để điều hành các phòng nghiệp vụ thuộc quyền.
Hai khối an ninh,cảnh sát gộp lại gọi chung là công an,
trực thuộc ban giám đốc công an tỉnh,
thành phố lớn trực thuộc trung ương,
đứng đầu là giám đốc (cơ cấu phải là ủy viên thường vụ tỉnh ủy,thành ủy).
Người dân,cán bộ viên chức hay gọi sai danh xưng
như ban công an phường,xã,phòng công an thành phố,sở công an tỉnh...
mà thực ra chỉ là công an phường,xã,thành phố,tỉnh không có ban,phòng,sở
vì nó là hệ vũ trang bảo vệ đảng,
do đó họ được đặc quyền ưu tiên hơn các ngành khác trong khâu tuyển người,
tức là chỉ nhắm vào thành phần lý lịch là chính.miễn thi tuyển công chức như phía cơ quan hành chánh,
chuyện một số bạn trẻ háo hức thi vào trường đại học an ninh,cảnh sát
vì khoái làm hiệp sĩ chống tội phạm,điều tra phá án như phim hình sự,
thực tế nhiều em đạt loại khá,giỏi nhưng bị loại
ngược lại có em chỉ trung bình,thậm chí rớt lại được nhận vào học
vì không đủ và đủ tiêu chuẩn chính trị .
Bây giờ ngành này đã thoái hóa biến chất gần như mục nát
nên mới có chuyện chạy chọt triệu này tỷ nọ để vào,
chứ từ 1990 về trước người phải có lý lịch 3 đời công nhân,bần cố nông,bần nông,
nội ngoại 2 bên chồng vợ không ai dính đến tư sản,trung,phú nông, quốc gia thời Pháp,VNCH
kể cả con của chú bác cô dì cậu.
Gia đình tuy là liệt sĩ,cách mạng,đảng viên cộng sản trong kháng chiến
nếu các mối quan hệ thân nhân như đã nêu
chỉ cần 1 người dính dáng thành phần đối trọng, phục vụ cho phía bên kia
thì sẽ không đủ tiêu chuẩn ,
khi bị phát hiện sau mỗi lần thanh lọc
tức khắc phải buộc chuyển ngành hoặc thôi việc.
Để chắc ăn,đỡ tốn công thẩm tra lý lịch người ta thực hiện "đôn dần",
có nghĩa hơn 80% con cháu của viên chức hiện thời khi đủ tuổi sẽ được đưa vào thay thế từ từ
nên nó trở thành hệ thống gia đình trị hàng đầu so với ban ngành khác cũng phải thôi.
___________________________________________
bởi: TÂM
27.08.2015 23:26
Trả lời
Bạn không nên bận tâm nhiều đău thương hiện nay dân Việt đang phải gánh chịu đó là cái giá mà dân Việt đã tin kẻ cướp đi cướp chính tài sản của cha ông mình rồi đem hiến cho bọn cướp là ĐCSVN đẳng trưởng chính là BÁC HỒ KÍNH YÊU đó bạn ạ
________________________________________
bởi: NVT từ: US
27.08.2015 20:06
Trả lời
Lãnh đạo các hung thần sỹ quan an ninh hiện nay đa số đều tốt nghiệp , chuyên tu ở Đại học Mỹ ( Maryland , Virginia ,,,,,,,) .
Cám ơn chính quyền Obama , Clinton , Kerry nhiều.
__________________________________
bởi: Tự Do từ: Sàigon
27.08.2015 17:17
Trả lời
Hầu hết người dân VN hiện nay điều biết.:
_Việt Nam hiện nay không phải là Nhà Nước Pháp Quyền mà CSVN đã và đang sử dụng Luật Rừng.
_Cảnh Sát và An Ninh VN là biểu tượng của bọn Đầu Gấu Côn Đồ đang bảo vệ đảng Cộng Sản MAFIA _CHXHCNVN.
_Muốn làm Cảnh Sát Giao Thông phải hối lộ trung bình 1 Tỉ Đồng, ra trường trở thành tên cướp dọc đường, cướp ngày hợp pháp với cây gậy.
_________________________________________
nguồn: voatiengviet.com