chương năm.
* Aureliano Buendía và Remedios cử hành hôn lễ mặc dù “người ta phải cho cô đái vào những hòn gạch nung nóng để trị bệnh đái dầm” và mặc dù, “họ không có đủ thời gian để dạy cô bé tự rửa ráy, tự mặc lấy quần áo, tự hiểu lấy những công việc thiết yếu của cuộc sống gia đình.”
* lễ thành hôn của Rebecca Buendía và Pietro Crespi bị hoãn lại vì mẫu thân của Pietro qua đời. và, họ dự định sẽ cử hành hôn lễ trùng với ngày khánh thành ngôi nhà thờ đầu tiên ở macondo. meanwhile, Armaranta, với nỗi lạnh lùng đáng sợ, đã quyết định đầu độc Rebecca bằng cách hoà nha phiến vào cà phê trong ngày thứ sáu gần kề ngày cưới.
*không ngờ giọt nha phiến đó lại rơi vào ly cà phê của Remedios. cô vợ yêu của Aureliano đã chết cùng với bào thai song sinh trong bụng. cả nhà Buendía như rơi vào địa ngục: Rebecca tiếp tục ngấu nghiến những mảnh đất, Aramanta dằn vặt trong tội lỗi, Ursula bắt mọi người để tang cô …ai cũng thương tiếc Remesdio vì cô bé rất tuyệt vời luôn phục tùng, ý nhị, và điềm tĩnh trong mọi tình huống.
* giữa bối cảnh tang tóc ấy, José Arcadio Buendía (đời thứ hai) bỗng lù lù hiện về: rách rưới và đói khát, nhưng cực kỳ lực lưỡng và quyến rũ; đến nỗi, Rebecca bỏ luôn anh chàng người Ý thanh lịch Pietro để lấy José.
*lẽ ra, Aramanta phải nhảy cỡn đụng tới trần nhà vì vui mừng trước tin này, nhưng, thật lạ lùng, Aramanta lại hững hờ lờ lững bảo Pietro: “tùy thôi, Crespi ạ, nhưng hãy để khi nào chúng mình thật hiểu nhau đã. vội vã thì chẳng tất đâu”, khi anh hỏi cưới cô.
https://gacsach.club/doc-online/85618/t ... han-2.html
*
**Remedios đã dễ thương như thế này**
“Remedios đã mang về nhà này một luồng gió mới đầy vui vẻ. Cô cùng chồng chuyển ra ở trong phòng ngay cạnh xưởng kim hoàn và cô đã lấy tất cả búp bê và đồ chơi tuổi ấu thơ trang trí phòng ở và sức sống tươi trẻ của cô tràn ra ngoài bốn bức tường để như một luồng gió mát thổi qua hành lang bày những chậu thu hải đường. Ngay từ lúc thức dậy cô đã hát. Cô là người duy nhất trong nhà đã dám can ngăn những cuộc đấu khẩu giữa Rêbêca và Amaranta. Cô đã gánh vác nhiệm vụ săn sóc cụ Hôsê Accađiô Buênđya. Cô mang cơm cho ông bố chồng, tận tình có mặt hầu hạ lúc cụ ỉa đái tắm rửa cho cụ bằng xà phòng và bã cọ, giữ sạch bộ râu, mái tóc khỏi sự hành hạ của chấy rận, bảo vê tất túp lều lá cọ và tu bổ nó vào thời kỳ mưa bão. Ở những tháng cuối cùng của đời mình, cô đã giao tiếp được với cụ qua những câu latinh đơn giản. Khi đứa con trai của Aurêlianô với Pila Tecnêra ra đời, được mang về nhà và được làm lễ đặt tên là Aurêlianô Hôsê, thì Rêmêđiôt quyết định công nhận chú nhóc là đứa con đầu lòng của mình.”