Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Trả lời
Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi NTL »

*

Bữa nay kỷ niệm đúng 50 năm con người đật chơn lên chị Hằng : 1969 july 20th
Nhớ hồi đó thiệt sự là một biến cố trọng đại. Toà đại sứ mỹ lập một ủy ban thông tin chỉ để quảng bá vụ này.

Học trò tụi tui cứ thế là mê mệt. Ủy ban thông tin nọ thu dụng các sanh viên đại học, chia nhau tới từng trường để nói cho đám học trò biết về phi vụ Appolo 11. và... teng teng teng tèng... một trong những sanh viên nớ chính là Bùi Bảo Trúc hổng khác. Cũng tại phòng thông tin ni, có một quyển sổ để cho khách tới ghi lợi cảm tưởng của mình về chuyến đi. Ông Bùi Bảo Trúc sau tại mỹ trở thành cây bút văn chương, nổi tiếng với tạp ký "Nói với bạn ta" hay cái chi tương tợ vậy. Anh của ông là Bùi Bảo Sơn y hình (dà bị trí nhớ hổng còn chắc lắm) có thời là xướng ngôn viên cho VOA, kết hôn với một bà cousin của tui, nhưng sau cũng rã đám li dị. Tía họ là cụ Bùi văn Bảo, hiệu trưởng một trường tiểu học lâu quá tui hết còn nhớ tên.

Đây là những người của quá khứ, của tuổi hoa niên ấu thời.
Nhắc lợi để hoài niệm dĩ vãng đã qua (... rồi đi luôn).

*
Make the long story... short !
Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi Ngoc Han »

Âm thanh hồi xưa không được tốt cho lắm. :flower:

Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi NTL »

*

Cậu út dọn nhà chánh thức ra riêng.
Thì cái thằng cách đây 2-3 năm theo tụi tui sang tây, tới Troo có cái giếng biết nói đó.
Nó kêu một đám lâu la tới phụ. Chúng thuê cái U Hall chở đồ, tự biên tự diễn.
Ba nó biểu hai bộ furnitures trong phòng khách, lấy bớt một bộ cho khỏi tốn tiền sắm, nó đành ép lòng chọn bộ queen Anne, phần vì bộ ni structure giản dị, phần vì vừa lợp lại nên mới và êm
- bộ kia queen Victoria, chạm trổ cầu kỳ hơn, mà còn original thành cũng chưa nỡ mang đi lợp lợi -
Rồi chúng xúm nhau khiêng đồ ra xe. Xe lăn bánh rồi, tưởng vậy là xong, nào có dè...

Tui chiên chả giò và nấu cơm gà siu siu à la commande chờ dọn xong cho chúng về ăn.
Hồi đang đứng rửa chén, ngó ra cái... tui thấy hai mệ khiêng một cái ghế bành ki đi ngang, rồi lát nữa lại thấy cái xe nhỏ trờ tới đậu lợi, một ông to con nhảy xuống khiêng đồ chất vô, đi ra đi vô hiên bên mấy bận. Tui ngờ ngợ mở cửa ra xem, té ra ổng khiêng đồ từ vườn bên hông nhà, tức bộ queen Anne hổng khác, trời thần ơi ! Tui hỏi ai cho mà ông tỉnh bơ lấy dzậy, cái ổng nóỉ ủa hổng phải đồ dục đi sao, dzợ tui biểu tui ra lấy hết về, đồ còn tốt và đẹp, dục đi rất uổng !

Té ra là.... cái đám đó bỏ bộ queen Anne lợi chở sau vì xe hết chỗ, nhưng chúng để khơi khơi trong sân cỏ bên hông nhà, đất private coi như restricted hổng sợ bị chôm chỉa. Lẽ ra chúng phải nói một tiếng cho tui dòm chừng, còn không thì cột dây treo chưng bảng cấm mới là phải. Vườn rộng, hông nhìn ra park có hàng cedar bao, nhưng mặt tiền thì trống hốc. Nay chúng khiêng ghế bàn ra gần sát đường để đó thì coi như mời mọc còn chi nữa.

Sau cùng thì tui giữ lợi được phần còn lợi (thêm cái ghế bà vợ đã khiêng về) nhưng mất 2, 6 nay chỉ còn 4. Hai cái ghế nhỏ ấy có lẽ gọn nên dễ bưng, và có lẽ người bưng đi ngược đường bên kia, ngang park mà không bănng qua mật tiền nhà nên từ nhà bếp tui hổng thấy, hoậc có thể khi ấy tui còn đang lúi húi chuyện cuộn chiên.
Hỏi tới thì té ra ông nọ ở thành phố bên cạng, vợ ông sáng sáng ổm chó kiểng dạo lối xóm, và bà chọn town bên này cây cao bóng mát và êm ả hơn. Town tui ở đó giờ cấm chuyện mang đồ ra dục. Đồ cũ phải báo cho sở vệ sanh thành phố tới chở đi, còn rác thì vùng nào có ngày riêng của vùng đó, hổng bậy bạ tào lao, sẽ bị tuần tra thành phố cho giấy phạt. Chừ thì... người town khác vô chơi mần màn thong thả lượm đồ, chưa kể là lóng rày bọn trộm cắp vào ra tấp nập. Hàng xòm mật tiền, mới vỏn vẹn hai năm đã bị chích 6 bận, miết rồi insurance bắt chủ nhà phải gắn camera thì mới tiếp tục.

Mất rồi nín luôn cho gọn, rầy rà cũng chẳng kiếm ra lợi, mà tội nghiệp đám trẻ có lòng tới giúp.
Cũng bởi chúng ngu dần, nhìn hổng ra đồ antique, mà có ra cũng hổng biết qúi đồ cổ. Cậu con biểu đồ cũ quá rồi, mất mua cái mới confort hơn. Con bà nó, hổng biết nó ăn cái chi mà ngu dữ dzậy !

Chừ thì... cái đám "đồ cũ" ấy, kêu cho hổng đứa con nào thèm nhận, ngay cả đám chén dĩa porcelaine kia năn nỉ chúng cũng nhứt định lắc. Chúng chỉ khoái Ikea thôi. Hỏi tại sao thì nghe trả lời như dzầy : Đồ Ikea vừa túi tiến, dễ mua dễ dục hổng áy náy. Tủ bàn bát dĩa xài vài năm thì chán, nên phải thay cho hưng phấn chút nẹo.
Tui nói vậy tụi bay có biết Ikea tuyền made in China không thôi sao, thì chúng rần rần so what.
Tui nói bay nhấc cái ghế Ikea lên coi thử, nặng chình chịch hà, bị làm bằng vén ép, thì cũng kiểu cọ chớ nhưng đâu thể bằng gỗ sồi gỗ sên thứ thiệt. Chúng lại biểu so what. Hết chuyện !

Chén dĩa Ikea vừa dày vừa thô kệch nặng nề, cầm rửa mỏi tay luôn. Còn đám chén kiểu Limoges, Rosenthal hay Royal Albert cũ thì... nói nào ngay xài hổng thoải mái vì sợ trầy mẻ. Lóng rày tui xài chén dĩa corel, vừa nhẹ vừa bền. Đám đồ xịn bỏ tủ cất cho gọn việc sổ sách, lâu lâu khách khứa sang trọng mới lôi ra... Giờ thì... bỏ thương vương tội, khổ quá xá khổ, cũng tại snob một thời, trưởng giả học làm sang !

*
Make the long story... short !
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi Hoàng Vân »

NTL đã viết: Thứ hai 29/07/19 01:45 Giờ thì... bỏ thương vương tội,
  •           



    ... thì đó .. nhưng bỏ thôi chị ơi!
    .... Bỏ rồi mới thấy nó khỏe ... :wink2: ....

              






              
Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi NTL »

*

Trưởng giả học làm sang là chuyện của đứa xuất thân bần cố nông hạ tiện, rồi cách nào đó nó gập hên và từ từ bước vô giai cấp trung lưu. Có đứa còn ngon lành vô tới thượng lưu, kết thân với bọn qúi tộc từ trong trứng. Rồi để thích ứng hoàn cảnh, nó phải đi học nghề, nghề trưởng giả, nghĩa là học làm sang cốt để mần màn... hội nhập. Nhưng... người sang từ trứng sang ra thì gen sang có sẵn trong máu. Nay cái đứa phải học để sang thì máu nó yếu xìu, mang mầm sang cấy vô dám 2-3 thế hệ mới sanh hoa kết trái.

Thì tui đang nói chuyện mệ nọ, hạ tiện 5-6 đời là ít, mệ chăm chỉ học sang đậng thay đồi giai cấp. Học một chập thì trí sáng ra, rằng giai cấp nào có cái tốt cái sưởng của giai cấp nớ. Thay đổi mà hổng thích ứng kịp chỉ tổ đau khổ ngập hồn. Học một chập chưa kịp tốt nghiệp thì mệ nớ tung hê lùi dzìa vị trí cũ, vì rằng mình ra sao thế nào hãy cừ giữ nguyện thế ấy, chớ còn trở thành người khác, suy nghĩ hoạt động khác, miết một chập depressed thấy bà !

Hồi đó, công danh sự nghiệp xong thì tui yên trí mình đã và đang thành trưởng giả, rồi tui chăm chỉ học những cái ruồi bu của đám nọ. Tốn kém biết nhiêu thì giờ tiền bạc công sức cho chuyện thay đổi này, và... xui xẻo cái là... trong chặng đường học sang ấy, tui lỡ dại kết traditional decoration, nghĩa là... bàn ghế gỗ. Khi này phải theo những cours học để biết nhìn ra và phân biệt furniture style của các thời đại trước. Và phải chọn bát đĩa dao muỗng hạp vào. Đại khái... cổ thì đẹp nhưng thiếu confort.
Lóng sau này thì... có vụ reproduction, nghĩa là furniture làm theo kiểu cổ. Đám furniture nọ năng chình chịch nhưng mới nên confort, lúc mới dòm thấy cũng đẹp và rẻ. Rồi mỹ quan và kinh nghiệm thăng tiến dần, té ra đây là những furniture làm từ khuôn máy và bằng ván ép chớ hổng phải gỗ thiệt. Ván ép nên dể mẻ dễ trầy, dính cái coi nhử xuống cấp, mang cho dám cũng hổng ai lượm.

Chuyện đèn đóm cũng là vấn đề, nhứt là đèn phòng khách phòng ăn, hổng phải đèn mô cũng fit.
Tui có mua một cái chandellier từ Florence Italy sang, đẹp và nặng, rồi phải mướn thợ đóng thêm một lườn gỗ trên artic trần nhả để treo đèn cho an toàn - chẳng may rớt xuống xập bàn xập ghế là chuyện nhỏ, bỏ mang sa trường là chuyện lớn. Đèn làm bằng tay, làm từng chiếc một, hổng chiếc nào giống y chang chiếc nào ráo, thành lỡ có hư hao sẽ tốn tiền sửa chữa thấy bà.. Rồi vì cái đèn, lại còn phải gắn thêm một moulure vô trần cho hạp style. Đại khái cứ chuyện nọ xọ chuyện kia hổng dứt, tốn kém mà hổng lợi ích gì !

Cái đèn ấy nó đây nè, đi ra đi vô ngó nó cái tui... lên ruột, ăn chi mà ngu quá xá.
Nghĩ tới mình chừ cứ phải che miệng ngáp !

*
Make the long story... short !
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi Hoàng Vân »

NTL đã viết: Thứ năm 01/08/19 04:03 Cái đèn ấy nó đây nè, ...
  •           



              

              

    cây đèn rất dễ thương, không nặng nề rườm rà, nhưng đủ nét để được khen là đẹp và lọt mắt xanh của bà chủ ... những hạt pha lê khác màu, những nụ hoa nhỏ xinh khắp nơi ... rất rất xinh ...


    :applaud:

Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi NTL »

*

À hình đó lượm trong site của hãng đèn.
Cái đèn nhà nú thì chọn kiểu vậy nhưng cristal trắng chớ hổng có màu ôn à.
Bữa nay lục trong librairy ra nó, thành dán lên cho ôn dòm chơi cho biết.
- Cứ tưởng photobucket hổng cho vào nữa, sau khi phải ghi danh đóng tiền, dè đâu hình cũ vẫn lôi ra xài lợi đậng -
Đây... hình cái đèn với moulure trần nhà luôn.
Chừ thì sửa soạn bán nhà, nhưng tướng công nhứt định hổng bưng đèn theo, nói nó nặng quá trần nhà mới hổng chịu nổi.
Còn đang tiếc của, phải chi trẻ nít trong nhà chịu lấy dùm. Đèn mua bộn tiền, bỏ lợi cũng tiếc hùi hụi.

Ôn Hoàng ghé mắt coi nó có khác đèn mẫu trong tiệm hay không.
Hồi chọn nó thì đã lược bỏ một ít chi tiết cho bớt rối mắt. Màu mè thì... nú kị. Ngay cái màu vàng của frame đèn cũng lạt bớt rồi heng. Frame đèn bằng đồng,
Đèn có dây treo dài nhưng vì trần nhà hổng cao kiểu cathedral thành cắt bớt.
Hình ni nú chụp bàn ngày, phải mờ màn cửa cho đủ sáng.

*
Make the long story... short !
Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi Ngoc Han »

Nhìn hình thấy giống đèn treo trong điện Versailles (La Galerie des glaces) wow, đẹp quá chị Ngô.
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi Hoàng Vân »

NTL đã viết: Thứ năm 01/08/19 21:52 ....
Ôn Hoàng ghé mắt coi nó có khác đèn mẫu trong tiệm hay không.
....
  •           


              

              



    Khác thì có khác đó, khác nhiều ... Cái đèn này thì OK, nếu chị chụp được ban đêm lúc bật đèn sáng và thì chắc sẽ huy hoàng ...

    Ảnh nói đúng đó, đem nó theo thì phải làm lại support, rồi moulure .. thôi đi, mình đem theo kỷ niệm qua phim hình là được rồi ... Mình đã muốn scale down thì scale down đi thôi, cho nó khỏe ...


    :flwrhrts: :flwrhrts:



Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Sổ Tay Mười bảy-Mười Ba

Bài viết bởi NTL »

*


Có dạo nú hồ hởi chuyện thảm persian trải nhà.
Coi miết tới dòm thảm mà nhận ra vùng sản xuất, vì mỗi vùng có những đậc điểm riêng
Hổng rõ persian carpet và persian rug có khác nhau không, nếu khác thì khác thế nào, chưa kịp hỏi tới nữa lận.
Ngó thảm rồi lần mò tìm hiểu, mới hay tại sao thượng vàng hạ cám, chưa kể là thảm trải sàn và thảm treo tường, giá cả khác xa một vực một trời

Thảm persian nói ở đây là thảm dệt tay, thủ công nghệ, sản xuất cầu kỳ, khác hẳn thảm kỹ nghệ, sản xuất hàng loạt bằng máy, mass production. Thảm dệt máy y chang vải dệt máy, thoi sợi được luồn qua khung dệt rồi sau mới nhuộm mới in hoa. Thảm dệt máy như thế chừng tuột là tuột luôn cả hàng chớ hổng từng mũi như thảm dệt tay.
Các xứ sản xúât thảm dệt tay y hình chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng nổi tiếng nhứt hẳn phải là thảm xứ iran, tức đất Perse xưa cũ với cố tích ngàn lẻ một đêm. Vậy nên đám thảm từ đây ra mới có tên thảm persian, vả là top of the top !

Dệt thảm cần khung y chang dệt vải. Nhưng vải dệt tay thường trơn, họa tiết hoa văn nếu có cũng giản dị chớ không rối rắm như thảm. Thảm làm bằng len cừu, bông vải (cotton) và lụa tơ (silk). Các sợi len vải và lụa được nhuộm phẩm thiên nhiên chớ hổng nhơn tạo hóa học, màu chiết từ hoa trái, nhuộm rồi hong nắng cho khô xong mới mang dệt. Màu thiên nhiên nên bền, giữ lâu và giặt không phai.

Mỗi tấm thảm sản xuất mang ra thị trường là một tác phẩm nghệ thuật, đòi hỏi rất nhiều công lao và cẩn trọng.
Trong mỗi hảng sản xuất, có những nghệ nhơn chuyên vẽ kiểu cho mẫu hàng. Thông thường trong mẫu thảm, các "họa tiết" luôn đối xứng về hoa văn lẫn màu sắc, qua một hay nhiều trục với trục chánh ngay tâm điểm, rồi tấm thảm ấy còn được viền đều 4 cạnh.

Tưởng tượng như vầy heng : Trước tiên một khuôn lưới bằng cước (bền bỉ không thể đứt) dùng làm frame cho tấm thảm. Độ rộng của khuôn có những kích thước nhứt định, thông dụng trong thị trường tiêu thụ. Khi đám nhà giàu đật thảm dài lớn hay hình thể ngoại khổ thì hảng dệt thảm phải làm khuôn riêng, nghĩa là giá thành sẽ cao hơn gấp bội.
Tấm lưới cước ấy sẽ được cuộn vào một trục, xong trải ra từ từ cho người thợ dùng kim crochet móc sợi dệt (len, bông, tơ) vào và cột gút lại. Mỗi gút cột ấy kêu bằng noeud hay knot. Tới đây mới thấy được cái tinh tế của thảm tay.
Họa tiết trong hoa văn của thảm tay được thực hiện ngay lúc này. Mẫu của họa tiết và màu sắc được in và đánh dấu trên họa đồ mẫu, để thợ dệt nhìn vào mà chọn màu sợi cho đúng. Chọn sai màu sẽ làm hỏng họa tiết của hoa văn, rồi phải tháo ra làm lại rất nhiêu khê phiền phức.

Thời gian hoàn tất tấm thảm tuỳ thuộc độ khó khăn chi tiết, tinh tế màu sắc, kích thước rộng dài và số lượng thợ cùng dệt. Càng đông càng lẹ và càng... sai nhiều, nên rồi thường thợ dệt thảm hay đi từng cập, cùng trình độ nên làm việc ăn ý nhau. Nghe nói đã có những tấm thảm dệt tay, cần nhiều năm mới hoàn tất.
Trong những hãng thảm ít tiếng tăm, hoậc các loại thảm rẻ tiền, trẻ em được mướn vào làm, vì tay chúng nhỏ, dễ dàng luồn sợi và kết nút. Chỉ phiền cái là chúng lơ đãng, cần được dòm chừng, theo sâu dõi sát.

Giá trị của một tấm thảm persian dựa vào nhiều đậc điểm :
- Họa tiết càng rắc rối cầu kỳ càng khó thực hiện.
- Màu xử dụng cân đối hài hòa, tạo sắc thái riêng biệt của từng hãng thảm đã đành, mà còn cho từng tấm thảm riêng biệt.
- Số knot trong mỗi square feet càng nhiều càng qúi.
- Mẫu viền cũng góp phần vào hình thể mỹ thuật tấm thảm, sao cho hài hòa với hoa văn bên trong, bên trọng bên khinh là điều cấm kỵ.
- Lật hai mặt phải trái của tấm thảm persian nhìn vào, họa tiết hoa văn cả hai mật phải gần tương tợ như nhau.
- Và... thảm càng mỏng càng đất giá.

Chuyện cao giá của thảm mỏng là chuyện nghịch lý với dân mới vào nghề (... chơi thảm).
Giải thích như sau : Thảm dệt xong, rồi mang đi cắt cho đều cọng, thành ra thảm dệt càng sát, càng nhiều knot, càng chắc. Đầy đặn chắc chắn như vậy nên cắt sát mới không sợ knot tuột, và càng sát thì họa tiết hoa văn càng dễ sắc nét
Thêm cái nữa là... thảm nhiều knot lâu dài về sau vẫn giữ nguyên độ dày không sợ xẹp mặt, vì các knot đã được ép chặc vào nhau.không xục xịch đặng nữa.

Nhìn ra được những đậc tánh tạo phẩm chất cho tấm thảm rồi, người ta dễ thấy cái yếu kém của những tấm thảm tay dệt từ các xứ khác, turkey ấn độ pakistan afghanistan và nhứt là tàu. Thảm tàu có họa tiết hoa văn và đường viền nghèo nàn, màu sắc thô kệch - thường là màu hóa học không chừng - dày chình chịch khi đụng tay vào, rồi chỉ ít lâu sau là y phép bẹp lông hẳn xuống.

Thảm persian treo là thảm collection. Khác với thảm trải, thảm treo bao giờ cũng làm bằng silk, nhẹ và mỏng, được treo lên tường như tranh, rất giá trị, một hình thức đầu tư giữ của.
Thảm trải gọi là collection khi mang chữ ký của nghệ nhơn, chữ ký bảo đảm phẩm chất cho tấm thảm, vì nó được chính người thiết kế trông coi chuyện dệt, từ A tới Z.
Và để có chữ ký này, thường người chơi thảm phải móc hầu bao chi thêm, bởi nó là tấm thảm duy nhứt không có bản sao.

Thảm persian do chánh phủ Iran kiểm soát việc xuất cảng, được coi là tài sản quốc gia.
Số lượng bán ra nước ngoài do đó rất giới hạn.
Rồi... nảy sanh chuyện buôn lậu thảm, dấu trong những tàu hàng chở ra ngoại quốc để bán với giá cao.
Có dạo vì cần ngoại tệ xây dựng đất nước, Iran mang thảm ra thị trường ngoại quốc nhiều hơn, làm giá tụt thấp chút đỉnh. Chừ thì (y hình) bế quan kiểm soát thảm lại như cũ !

30 năm trước, nú mua được hai tấm persian rug lúc giả hạ - tưởng là hên nay lại thành xui -
Một tấm Mashhad, tấm kia Khashan - là tên của 2 vùng sản xuất - Tấm Khashan vậy vậy hổng xuất sắc, nhưng tấm Mashhad thì rất đẹp về họa tiết hoa văn và màu sắc, đậc biệt cái nữa là nó có chữ ký của designer đàng hoàng.
Mua dìa trải ra dòm, rồi tháng sau cuộn cất góc nhà, vì... làm biếng hút bụi. Chừ thì... hổng biết làm chi với chúng nữa cà.

Già rồi mới... khôn ra.
Chưa kể là... học hành nhiêu, nay đã quên ráo vì vô bổ !
Chán mớ đời !


*
Make the long story... short !
Trả lời

Quay về “Giải trí”