*
À... đi hỏi thăm ông thày kinh tế cho nắng nè ha.
"thị phần" là chữ có từ thời VNCH, để dịch market share trong kinh tế thương mại.
Là phần share của công ty trong thị trường về cùng một mật hàng.
Thí dụ : Sản xuất tơ lụa. So sánh các hãng sản xuất tơ lụa (quốc nội hay quốc tế, tùy trường hợp) với nhau trên khối lượng mang ra thị trường. Nếu hãng sản xuất tơ lụa Nắng-thủy-tinh chiếm 5% tổng số ấy thì thị phần của hãng Nắng thủy tinh là 5%.
Thị phần khác hoàn toàn cổ phần trong stock market. Người mua cổ phần kêu bằng cổ đông.
Cổ đông là người mua shares của hãng, nghĩa là mua các phần hùn hãng bán ra, nhưng không có quyền định đoạt giá trị của phần hùn này. Giá trị phần hùn lên xuống theo stock market, mua đi bán lợi theo cung cầu và phương thức điều hành của đám GEO.
Kinh tế phức tạp khó hiểu, nhứt là với đứa tiền bạc mù mờ, đếm bạc còn chưa xong, nói chi tới invest tiền bạc !
Hồi xưa chiến tranh liên miên, kinh tế thương mại ít được chú trọng tới, thành mình cũng ít nghe nói tới ha.
Mà nắng làm cái chi lại phải dịch những term kinh tế vậy hở.
Ty ơi, hồi hôm coi tuồng l'elixir d'amore của Donnizetti, Lizette Aroposa hát hết xẩy. coloratura soprano, ngang ngủa Kathleen Battle. Thiệt là một tài năng triển vọng sáng chói.
Tuồng ni MET đang chiếu bữa nay, cô Battle hát và hát rất hay (as usual)
Để thủng thẳng nói chuyện opera, chừ thì bận dọn nhà !
Trời thần ơi, nhà renovated xong gần cả năm rồi, mà chưa kịp dọn thì tới thời covid, rồi xoay qua xoay lợi dòm đồ dòm đạc, tuyền những mật hàng mua khi... trưởng giả còn đang bận rộn học làm sang. Ớn quá xá ớn nên mở máy than vãn, đang nói hăng thì thinh không có đứa chạnh lòng, nhảy vô mắng vốn !
Thiệt cái tình, chắc là có sao xấu... chiếu miệng - tướng công biểu sao chiếu miệng khi mô em chẳng có sẵn -
Chừ thì dòm đống đồ mà dở khóc dở cười. Bán rẻ thì tiếc, bắn đúng giá hổng ai mua, kêu con cho cái chúng đồng loạt... lắc.
Mới cho trường nhạc cây piano à queue rồi ty ơi, baby grand Steinway, mua mới toanh cho con gái rượu.
Tất cà pieces đều original chưa từng thay thế, trừ 2 phím bị mẻ cạnh do nó buồn tình dùng đũa quất vô coi đũa với ngón tay cái nào mạnh hơn.
Sau này, nó dùng một chất keo mới xài trong thẩm mỹ răng cỏ (trét vô mặt răng để mặt trơn nhẵn) rồi gắn vào, đẹp như ly như lau luôn. Cây piano bị trả giá mạt rệp, nhà mới chật, condo của tiểu thư cũng chật luôn, nên kêu trường nhạc tặng lấy thảo.
Chừ thì máu trưởng giả lạnh ngắt rồi. Ngó đám đồ mà... sa nước mắt !
Bỏ thương, vương tội !
*