Móng tay buổi sáng - Kawabata Yasunari

Trả lời
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20038
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Móng tay buổi sáng - Kawabata Yasunari

Bài viết bởi Hoàng Vân »








  • Móng tay buổi sáng
    (Asa no tsume, 1926) (47)
    __________________
    Kawabata Yasunari -
    Nguyễn nam Trân dịch







    Có cô gái nghèo mướn một căn gác hai tồi tàn để trọ. Và nàng chờ đợi ngày làm đám cưới với người yêu của mình. Thế nhưng cứ mỗi đêm lại có một người đàn ông khác nhau đến nhà nàng. Căn nhà âm u, không ánh nắng mai. Nàng thường đi đôi dép gỗ đàn ông đã cùn, ra giặt giũ ngoài sân sau.

    Đêm đến, đàn ông người nào cũng như người nấy, đều nói y một câu:

    -Trời đất, không có màn à?

    -Xin lỗi. Thôi để em thức suốt đêm đuổi muỗi cho anh. Đừng trách em tội nghiệp.

    Nàng ngượng ngập châm lửa vào thỏi hương vòng xua muỗi màu xanh. Sau khi đèn đuốc tắt ngấm, cô gái cứ ngồi ngắm đóm lửa bé li ti trên vòng hương và nhớ lại những ngày thơ ấu của mình. Thế rồi, cô không ngừng phất qua phất lại cánh quạt trên thân thể người đàn ông. Cô tiếp tục mơ màng thấy mình đang quạt.

    Trời đã vào thu.

    Khác với ngày thường, một ông già đã ghé qua căn gác trọ tồi tàn ấy.

    -Không treo màn sao?

    -Xin lỗi. Thôi để em thức suốt đêm đuổi muỗi cho ông. Đừng trách em tội nghiệp.

    -Vậy à? Thôi chờ đây chút nghe!

    Nói xong, ông ta đứng dậy. Cô gái sụp xuống van nài:

    -Em sẽ đuổi muỗi đến sáng mai mà. Em không ngủ phút nào đâu!

    -Biết rồi! Tôi đi một chốc về ngay.

    Ông già bước xuống thang gác và đi mất. Vẫn chong đèn điện, cô gái đốt hương xua muỗi. Một mình ở chỗ quá sáng như thế này, cô không tài nào nhớ lại thời thơ ấu của mình.

    Khoảng một giờ sau, ông già đã trở về. Cô gái bật người ngồi dậy.

    -Này, hay quá, nhà cô có móc để treo!

    Ông già treo hộ cô cái màn muỗi trắng mới tinh khôi trong căn phòng nghèo nàn. Cô gái vào bên trong, nới chân màn cho rộng, vừa đi vừa sờ soạng để cảm thấy cái mát rượi của chiếc màn, lòng vui rộn ràng.

    -Biết thế nào ông cũng trở lại nên em vẫn chong đèn chờ. Em muốn cứ để điện sáng trưng như thế mà ngắm cái màn trắng mới.

    Thế nhưng vì mấy tháng rồi không bao giờ được tròn giấc cho nên cô lăn ra ngủ vùi ngay. Cô không biết cả chuyện ông già đã bỏ ra về từ buổi sáng.

    -Này, này, này, em!

    Tiếng anh chàng người yêu làm cô thức giấc.

    -Rốt cuộc mai này mình làm đám cưới được rồi đó em. Ối dào, cái màn đâu mà đẹp quá. Nhìn nó thôi đủ thấy khoái.

    Nói xong, anh ta gỡ cả cái màn ra khỏi móc. Rồi anh lôi cô gái từ trong màn ra, nâng cô cao và đem đặt giữa đỉnh màn.

    -Em ngồi lên trên cái màn này đi. Bộ em không thấy giống như đóa hoa sen nở thật lớn sao? Nó làm cả căn phòng giờ đây trở thành thanh khiết cũng như… em vậy.

    Khi da thịt chạm vào lớp vải tuyn mới trắng toát, cô thấy mình như một cô dâu mới.

    -Thôi để em đi cắt móng chân.

    Cô ngồi lên trên tấm màn trắng toát và ngây thơ cắt mấy cái móng chân dài vì đã bỏ quên từ lâu ngày[32].

              



    (Dịch ngày 18/05/2008)
    [32] Ông già có phải là một ông tiên đã ghé qua căn gác trọ nghèo để cứu vớt nàng và hành động cắt móng chân cũng như là hành động “rửa chân” (ashiarai) nghĩa là từ bỏ quá khứ giang hồ để sống một cuộc đời mới?

    https://www.erct.com/2-ThoVan/NNT/Kawab ... Phan-1.htm
Trả lời

Quay về “của người”