Tiếng sấm mùa thu - Kawabata Yasunari

Trả lời
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20038
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Tiếng sấm mùa thu - Kawabata Yasunari

Bài viết bởi Hoàng Vân »








  • Tiếng sấm mùa thu
    (Aki no kaminari, 1928) (69)
    __________________
    Kawabata Yasunari -
    Nguyễn nam Trân dịch






              
              
    Hình ảnh
    Lúc đó trời mới vào thu, những nàng con gái trẻ từ ngoài biển trở về túa ra ngoài đường giống như một bầy ngựa lông nâu hồng hạt dẻ. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức trong một căn phòng khách sạn với âm nhạc chơi bằng ống shô và hichiriki.[8] Bỗng dưng lúc đó ngoài cửa sổ có ánh chớp nháng rồi một tiếng sấm gầm lên rõ to như muốn phá tan buổi lễ. Cô dâu mới mười bảy mặt tái mét, hai mắt nhắm nghiền và ngã rủ xuống tựa một lá cờ đẫm nước.

    - Kìa, cánh cửa sổ! Kéo màn lại!

    Thế rồi, khi lễ cưới cử hành xong, cha của cô dâu mới nói:

    - Con bé nhà tôi nó sợ tiếng sấm có khi vì cái huông tự ngày xưa đấy.

    Sau đó, ông kể lại truyền thuyết về người con có hiếu ở xứ Tamba.

    Trong thôn Haji quận Amada thuộc vùng Tamba ngày xưa có một chàng trai tên Ashida Shichizaemon. Anh ta hiếu hạnh đến nổi được lãnh chúa tuyên dương, đặc biệt cho miễn cả việc nộp tô. Thế nhưng anh có một bà mẹ tính hay sợ sấm, chỉ cần nghe tiếng trống lớn, bà ta đã muốn ngất đến nơi. Do đó khi có tiếng sấm nổi lên ì ầm thì cho dầu ở đâu hay đang làm gì, Shichizaemon cũng chạy bay về nhà. Mùa hè, anh không đi đâu, ngay cả qua thôn bên cạnh. Nào chỉ có thế thôi. Sau khi mẹ anh mất rồi, mỗi khi nghe tiếng sấm, anh chạy ngay ra ngoài nghĩa địa ôm chặt lấy tấm bia trên mộ bà.

    Rồi một đêm bão lớn dậy lên, anh chàng Shichizaemon đáng thương kia đã bị sét đánh chết mất trong khi vẫn phủ phục ôm chặt tháp bia trên mộ mẹ. Sáng hôm sau trời quang mây tạnh, khi dân làng đến gỡ cánh tay vẫn ôm chặt bia mộ của Shichizaemon ra thì thấy nó rơi ra lả tả. Bất cứ chỗ nào trên cái xác đã cháy đen, nếu đụng vào là đều vỡ vụn như một hình nhân làm bằng than.

    Người ta thấy ý định rứt anh chàng Sichizaemon hiếu đễ khỏi tháp bia mộ người mẹ là một điều lầm lẫn. Có một bà cụ già mới nhặt từ chỗ đó một lóng tay anh ta còn rơi rớt lại, vừa van vái vừa cất vào ống tay áo.

    - Tôi xin đem về cho thằng con bất hiếu nhà tôi nó uống!

    Tôi cũng thế, tôi cũng thế, cả bọn dân làng nhao nhao lên và nhặt nhạnh những mảnh vụn di hài anh ta.

    -Trong nhà tôi tổ tiên đời đời cũng giữ lại được một ít tro cốt của anh như của gia bảo, anh ạ! Ngay tôi khi còn nhỏ cũng được mẹ tôi cho uống đấy! Có lẽ vì lý do đó mà cả tôi lẫn cô bé này, hai cha con đều sợ sấm sét cả.

    -Cô bé này cũng…..

    Tôi bắt chước ông nhạc, gọi người vợ mới cưới của mình là “cô bé này”.

    -Thế thì cô bé này cũng đã uống tro cốt đó à?

    - Ơ không! Thực ra tôi hoàn toàn không nhớ ra chuyện đó! Thế nhưng nếu anh chị suôi bên nhà muốn cho nó uống thì tôi sẽ gửi ngay một phong nhỏ!

    Căn nhà mới ở ngoại ô. Khi chúng tôi đặt chân đến ngôi nhà mới, tất cả cái gì cũng mới, thì, từ đằng sau cái tủ đựng áo xống[9] mới toanh, hãy còn chưa gỡ tấm vải trắng phủ lên trên, bỗng nhiên có bốn con dế ở đâu chạy ra. Cô dâu mới vẫn còn cái vẽ rạng rỡ của một bó hoa xoan đầu mùa hạ….thế nhưng khi sấm sét đùng đùng nổi lên với những tiếng chân hùng hỗ tưởng như đấy là mùa hè sắp đi tự sát, tôi đã vội ôm choàng lấy người vợ mới cưới ngây thơ bé bỏng. Tuy nhiên, khi chạm vào da thịt người con gái, cảm tưởng đầu tiên của tôi là bên trong, nàng có cái gì của một bà mẹ. Sau đó trong đầu thoáng hiện ra ý nghĩ là nếu tôi cứ thế mà tiếp tục ôm ấp cái bia mộ mềm mại và ấm áp này, ai có thể bảo đảm tôi sẽ không bao giờ trở thành một xác chết cháy đen?

    Ánh sáng chớp nháng và tiếng sấm rền vang trên mái nhà đã làm cho cái giường tân hôn này thành cái giường tử biệt.

    -Kéo màn lại! Kéo màn lại!

              



    (Dịch xong ngày 20/12/2009)

    https://www.erct.com/2-ThoVan/NNT/Kawab ... n-2.htm#25
Trả lời

Quay về “của người”