Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Trả lời
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

HUẾ, THI CA VÀ TÔI

Hình ảnh

Kỳ 2:



Dập dềnh sóng vỗ mạn thuyền
Ngồi nghe ca Huế mà lòng bâng khuâng!
Tương tư với nguyệt cùng mây
Hỏi non nước ấy đắm say bao tình?



Sông Hương - Núi Ngự là biểu tượng văn hóa, phong thổ của kinh đô Huế. Nhà thơ Bùi Giáng đã từng tâm sự rằng: « Dạ thưa xứ Huế bây giờ. Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương ! »…


Hồn xưa bóng cũ quyện mây trời
Đại Nội mưa buồn lất phất rơi
Điệu hát Nam Ai sầu suốt kiếp
Câu hò Mái Đẩy nhớ ngàn đời
Nam Giao nắng tắt vầng dương nhạt
Thọ Lộc chiều buông sắc ráng vơi
Đứng giữa Hoàng Thành nghe tiếng gió
Xa xa Đỉnh Ngự ánh trăng vời


(Thứ Lang- Hồn Huế)


Huế là xứ sở thanh bình của thơ và mộng. Nói đến Huế là nói đến cái gì đó rất riêng, rất đẹp và thơ. Huế có cảnh đẹp người xinh, nhất là có những nàng Công Tằng Tôn Nữ thuộc dòng họ hoàng gia, mang những cái tên hoa mỹ điển hình của xứ Huế. Tôi rất thích những cái tên dài lướt thướt rất thơ này của những nàng Tôn nữ Huế, nào là Công Tằng Tôn Nữ Thị Trân Phương, hay Nguyễn Khoa Thụy Quỳnh Hương…Ba tôi thường đùa với tôi rằng « tên các o Huế dài như mái tóc thề… »…Mỗi lần từ căn cứ Sally Hiệp Khánh- Phú Bài, nơi đóng quân của ba tôi, vào thành nội, tôi có thói quen hay đi tảo bộ trên con đường Lê Lợi, dọc theo bờ sông Hương, ngắm những tà áo dài thướt tha bay trong gió…Từ muôn thuở, chiếc nón bài thơ cùng với tà áo dài của thiếu nữ Huế đã đi vào thi ca, trở thành một vẻ đẹp đặc trưng làm say lòng du khách…


Ở đây áo tím riêng màu
Bài thơ nón mỏng che đầu mỹ nhân


(Vài nét Huế- Nguyễn Bính)


Có một điều đã làm thắc mắc một cô bé học sinh Couvent Sàigòn như tôi, lúc nào cũng quen nhí nhảnh trong bộ đồng phục jupe xanh áo trắng, là không biết tự bao giờ tà áo dài trắng, tím cùng cánh nón bài thơ luôn đi liền với hình bóng người phụ nữ Huế mọi lúc, mọi nơi, trong nhà, ngoài phố ; ngay cả khi tôi nhìn các o gánh ràng rong ngoài chợ Đông Ba cũng duyên dáng kín đáo trong chiếc áo dài Cát Tường Le mur đó


Người xứ Huế yêu thơ và nhạc lễ
Tà áo dài trong trắng nhẹ nhàng bay
Nón bài thơ e lệ nép trong tay
Thầm lặng bước những khi trời dịu nắng...


(Bích Lan)


Ba tôi thì cho rằng người con gái Huế thích bận áo dài Huế vì Huế là hiện thân của chiếc áo dài quê hương với hai vạt áo nghĩa tình “ Trường Sơn “ và “Nam Hải”. Mỗi lần nhắc đến gái Huế thì tôi lại nhung nhớ đến một tà áo dài lụa trắng đơn sơ, một mái tóc thề, một chiếc nón bài thơ mà nhà thơ Huy Cận đã từng xao xuyến ngẩn ngơ:


Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong
Hôm xưa em đến, mắt như lòng...
Nở bừng ánh sáng em đi đến,
Gót ngọc dồn hương bước tỏa hồng



Tôi mang tâm hồn lãng mạn nên yêu màu tím của tuổi học trò…Và khi đến Huế tôi đã ngất ngây say đến một màu tím của Huế, màu tím của nhu mì, của thầm kín, của đức hạnh, của thủy chung.


Nắng vương nhẹ gót hài thiếu nữ
Cánh phượng hồng như dấu hiệu chia tay
Em thân ơi, anh đã sống những ngày
Huế tim tím ngất say tà áo ấy


(Màu tím Huế nhớ nhung – Lê Trọng Phú)


Và không bao giờ tôi quên được những buổi trưa hè oi ả của ngọn gió Hạ Lào, ngồi trong xe jeep của tiểu đoàn, tôi đã lặng nhìn say sưa những tà áo tím duyên dáng Đồng Khánh, che nghiêng vành nón, suối tóc thề xỏa vai dịu dàng thướt tha bước khoan thai trên cầu Tràng tiền


Qua Đồng Khánh nhìn sân trường xao xuyến
Huế muôn đời ưa cám dỗ thi nhân
Bóng dáng nào hò hẹn khách dừng chân
Hay là tại nón bài thơ ai đội

Trải vạt áo dài thi ca muôn thuở
Xỏa mái tóc huyền thi nhạc giao duyên
Môi ai cười vành nón lá che nghiêng
Nghe vướng vấp bước chân người khách lạ


(Một lần về thăm Huế - Yên Sơn)


Chiếc áo với hai tà bay lửng lơ cuốn quít theo làn gió trông thật thơ mộng, thật trữ tình …Hình ảnh này đã khơi nguồn cảm hứng cho biết bao tâm hồn nghệ sĩ, phong phú hóa kho tàng thơ, văn, nhạc, họa, nhiếp ảnh trong văn học nghệ thuật Việt Nam như thi sĩ Nguyên Sa đã ngất ngây gửi hồn trong hai tà áo người tình:


Có phải em mang trên áo bay
hai phần gió thổi một phần mây
hay là em gói mây trong áo
rồi thở cho làn áo trắng bay ?


Nguyên Sa (Tương Tư)


Cái duyên dáng của người con gái Huế được thể hiện qua mái tóc thề buông dài xỏa kín bờ vai. Có lẽ vì thế mà ba tôi thích tóc tôi lúc nào cũng để dài chấm lưng. Mái tóc thề của nàng Tôn Nữ Huế , thơm thoang thoảng mùi dạ lan, biểu tượng nét nguyên trinh của thuở áo trắng học trò vừa chớm biết yêu đương. Một làn thu ba sâu vời vợi phảng phất một chút tình Huế u buồn. Một nụ cười như đóa hàm tiếu e ấp thẹn thùng dưới vành nón lá che nghiêng…


Mái tóc thề xỏa trên bờ vai
Cho tôi nhung nhớ tháng năm dài
Nón lá nghiêng che đôi mắt ngọc
Cho tôi thờ thẩn mộng thiên thu

Đóa hồng tươi bờ môi son đỏ
Mắt nhung huyền đài các mộng mơ
Dáng hồn nhiên sơn ca tình ái
Em mỉm cười ngây dại nắng vàng tơ


(Vương Ngọc Long- Huế ngọc)



Chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho bao nhà thơ, nhà văn và nhạc sĩ phải ngẩn ngơ rồi nhung nhớ đến đi tìm


Một ngày mùa đông chân về Huế
Đi lang thang tìm mái tóc thề
Mà ngày xưa khi chiều đánh mất
Để vơi sầu giây phút tái tê.


(Đông Hòa- Duyên áo tím)


để rồi suốt cả đời luôn vấn vương một tà áo tím thướt tha trên bến sông Hương


Chiều qua sông Hương
Lòng bao vấn vương
Một tà áo tím
Tím cả sông Hương


(Tím Huế- Phạm Sĩ Trung)
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Con gái Huế không chỉ đẹp về hình dáng mà còn đẹp cả trong giọng nói thỏ thẻ nhẹ nhàng, thiệt “ mặn mà có duyên “. Những tiếng « dạ, thưa… » ngọt lịm làm cho người nghe dù chỉ một lần đã thấy vấn vương suốt cả đời


Giọng em vang tự trời quê Huế
Nhẹ thoáng, xanh veo, mà xốn xang
Nồng cháy như mồi thông núi Ngự
Giọng em nửa thực, nửa mơ màng
Chỉ một lần nghe đủ nhớ đời…


(Huy Cận- Giọng em)


Những ngôn ngữ kỳ lạ của Huế, đã từng làm cho tôi một thời chới với, nào là “mô, tê, răng, rứa”,“bên ni, bên nớ“, “chua choa “ hay những tiếng “hỉ“ gieo cuối câu làm cho tiếng nói của người dân Huế mang âm hưởng của nhạc, thật trầm lắng, du dương và gọi tình…Có lẽ vì thế, tuy rằng ba tôi là trai Bắc Ninh, mẹ tôi là gái Bến Tre, nhưng tôi lại có một giọng nói phảng phất âm hưởng của Huế…Có lẽ vì tôi gắn bó và quyến luyến Huế cho nên tôi đã không biết học nói theo tiếng Huế tự bao giờ. Tôi còn nhớ đã đọc một bài thơ viết về Huế từ thập niên năm mươi của một nữ sinh lớp đệ tam trường Đồng Khánh; bài thơ gói trọn hết cái nét dí dỏm dể thương của ngôn ngữ Huế giàu nhạc điệu, đầy thi vị:


Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc
Ngó chi tôi đồ cỏ dại hoa hèn
Nhìn chi tui hình đom đóm trong đêm
Cho thêm tủi bên ni bờ cô tịch

Tui mơ ước có bao giờ tuyệt đích
Tui van xin răng mà cứ làm ngơ
Rồi ngó tui chi lạ rứa hững hờ
Cho thêm tủi bên ni bờ cô tịch


(Huế chi lạ rứa)


(Xem tiếp Kỳ 3)

Viết tại Paris, một đêm nhớ Huế 2/6/2006

Vũ Tuyết Như
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Mưa Huế


Ta ám ảnh những cơn mưa Huế
Từ ngày chạm vạt áo em
Mưa lặng lẽ rơi trên hoàng thành rêu xám
Đã tự bao giờ làm ướt cả trăm năm.

Em vẫn thường có những cơn mưa như thế
Mắt không nhìn, vòng tay lại, mím môi
Cả đời ta ngạo mạn vung trời
Mà vẫn sợ những cơn mưa Huế.

Em nhỏ bé chìm trong hàng phượng thắm
Em đi đâu tung tóc khắp phố phường
Tóc em dài, tóc em ngắn có sao đâu?
Mà cứ níu đời ta cùng mưa đến thế.

Mưa ở Huế như em, lâu tạnh
Ta chẳng dám che ô cho khỏi ướt trần gian
Đẫm trong mưa trái tim người bé nhỏ
Bỗng thênh thang bên những con đường



Khuê Việt Trương


Hình ảnh


Mưa Huế
Vân Khánh
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Nỗi Buồn Mưa Huế


Chi lạ rứa răng chiều ni nhớ quá
Huế vào thu chưa mà lũ trận sầu
Rả rích đàn mưa mượt qua kẻ lá
U trầm Cổ Bản lắng đọng Vân Lâu

Mưa khắc khoải dòng tuôn rơi tí tách
Mái nhì mái đẩy âm ba câu hò
Cung oán Hương Giang nhịp chèo sên phách
Ai thương ai cảm để xót lòng O

Mưa phủ dầm dề ngõ sen Thành Nội
Xuôi vùng ký ức nước mắt nghẹn ngào
Những chiều đón đưa qua cầu Gia Hội
Tà áo em bay tím dốc Nam Giao

Đêm nguyệt bạch đâu đò trăng huyền sử
Vắt ngang Vỹ Dạ buông rũ ánh ngà
Hồi chuông Thiên Mụ sắt se Thượng Tứ
Vành nón Kim Luông nép dưới mưa sa

Dạo khúc thu ca lòng buồn vời vợi
Hỏi người biền biệt nơi mô chưa về
Có biết bên ni cô phòng em đợi
Nhìn bong bóng vỡ nặng niềm tái tê



Tiểu Vũ Vi
20/09/14
Hình đại diện
Dzuy Lynh
Bài viết: 188
Ngày tham gia: Thứ tư 13/05/15 22:52

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Dzuy Lynh »

Hình ảnh

https://app.box.com/s/ylobq9nqlxequq3d4nwcc3qagqmg2b5w

Về Cổ Ngư Tức Cảnh


Mù sương lụa ảo rũ bên hồ
Bàng bạc chao nghiêng ánh nguyệt nhô
Liễu biếc gió lay lồng ý nhạc
Sen hồng sóng gợn cuộn hồn thơ
Bãi Trâu người đến chờ chim hạc
Đồi Phượng khách về đợi bóng cò
Trấn Vũ chùa Tây trầm khói tỏa
Tao nhân lãm cảnh họa trời mơ



Tiểu Vũ Vi
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Mille merci anh trai Dzuy Linh...Nghe như làn điệu ca trù quả là cung điệu phù trầm có khác...Vi thích lắm...Bon WE anh nhang....:flwrhrts:
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Hương Giang dạ khúc


Đêm về ánh tỏa Hương Giang
Trăng nghiêng chén bạc nhỏ hàng lệ sương
Bên bờ liễu rũ soi gương
Thơm trong gió thoảng trầm hương nồng nàn
Trên sông đủng đỉnh thuyền nan
Nghe hò mái đẩy tình tang ru hời
Thi nhân say bút tung lời
Thiên tiên một cõi tuyệt vời dòng Hương

Đêm về lấp lánh Hương Giang
Trăng cài áo lụa tơ vàng đẹp xinh
Dòng Hương duyên dáng lung linh
Như O con gái tự tình đêm trăng
Mơ màng sương khói mây giăng
Tóc thề buông xỏa đón vầng bán cung
Phím đàn gieo khúc não nùng
Rối lòng lữ khách muôn trùng vấn vương

Đêm về kiều mị Hương Giang
Gửi hồn theo tiếng thở than nguyệt cầm
Lặng nghe sông núi thì thầm
Trăng màu cổ độ trăm năm đợi chờ
Sông Hương nước chảy lững lờ
Thả trôi trên sóng vần thơ cung đàn
Khắc sâu từng nét đài trang
Sông Hương, núi Ngự…dâng tràn nhớ thương



Vũ Tuyết Như
{Tiểu Vũ Vi)



Hình ảnh


Hương giang tôi còn chờ
Tiếng Hát : Quang lê
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Thành Phố Tím



Email của em hôm qua chạm vào cái ổ khóa trên khung cửa ký ức. Cùng lúc anh đang đọc "Con Gái Của Sông Hương" của nhà văn Dương Như Nguyện. Sự trùng hợp ngẫu nhiên thương chi lạ. Nguyên ba chữ "thương chi lạ" đủ mở cửa xem kỳ thư của Huế, ngắm những dấu lặng luyến láy đến mê hồn. Ngôn ngữ Con Gái Sông Hương chỉ danh Huế là Thành Phố Tim với những con đường sử thi.
Màu tím tỏa ra từ nỗi lòng cung phi, từ cánh sen Hồ Tịnh Tâm, từ những vết hoen thời gian chạm trổ trên bề mặt của chiếc lư đồng trước điện Thái Hòa...
Tất cả rất Huế của Em, và của những người có duyên với Huế. Trong đó có anh - chàng lãng tử (theo cách gọi của em)- chỉ một lần ghé Huế để nhìn "lá trúc che nghiêng mặt chữ điền". Vậy mà ánh nước Sông Hương còn âm ba sóng.

Huế chừ không Huế của Em
Bài thơ giữa nón đã mềm cánh bay...


Em chỉ còn nỗi nhớ Huế, tím những cơn buồn trong ngân âm hồi chuông Thiên Mụ quyện lời kinh Mệ tụng thường ngày. Nỗi nhớ kết chuỗi gây thành sóng, vỗ Huế bùng lên trong khói sương trầm mặc.
Từ Huế lên Tuần ngang qua chùa Từ Hiếu, lăng Tự Đức, đồi Thiên An...


Chỉ một cung đường của Huế gợi lên mà nỗi nhớ xốn xang là thế. Liệu em còn đủ sức đi hết những cung đường của Thành Phố Tím. Khi nỗi buồn vì nhớ nặng trĩu chân, chùn nhịp thở!

Đồng Khánh ơi, Huyền Trân xưa đó
Lắm tang thương vùi dập Huế vô chừng
Sông, nước, biển, trời... đâu cũng có
Nhưng não nùng làm Huế đẹp rưng rưng... (*)


Nếu không thế, Hàn Mặc Tử đâu viết được "Đây Thôn Vỹ Dạ", Thanh Tịnh cũng không đắm mình với "Nhớ Huế Của Tôi" và Thu Bồn không dùng dằng khi "Tạm Biệt Huế"

Chiếc cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh đi mãi chẳng về đâu
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy về lòng nên nhớ Huế rất sâu... (**)


Khép lại cánh cửa ký ức nhé em, nếu không mình sẽ sụt sùi.

Khi ở Huế thấy Huế buồn chi lạ
Xa Huế rồi thấy Huế quá mênh mông
Trong nỗi nhớ, một cũng là tất cả
Khi yêu thương tất cả sẽ vô cùng (*)


Tấm lòng xa quê như thế đó, Huế ơi!



Cao Nguyên
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Tìm chút hương trong gió


Gió lùa hương Ngự gọi bóng thu
Xào xạc lá rơi cuốn bụi mù
Tràng Tiền quấn quýt đôi tà tím
Tóc hương thề lụy khách lãng du

Đường Nội thành tường đá lặng im
Mùi hương sứ phảng phất êm đềm
Dốc Nam Giao mù sương gió núi
Hương se lạnh thoảng nhẹ vào tim

Dáng Vân Lâu… bi chừ nhớ quá
Dòng Hương Giang chèo khua nhịp về
Răng chiều ni nghe lòng rất lạ
Giọng hò lịm thấm nỗi sầu tê

Hồi chuông Thiên Mụ vọng buồn xa
Như giục canh sương rộn tiếng gà
Sóng Thuận An còn thơm gió biển
Nồng nàn hương ấm mãi đậm đà

Đêm Nam phổ vẫn sụt sùi mưa
Hương Vỹ Dạ ngọt mấy cho vừa
Giữa đường trăng mình em lẻ bước
Mưa nhỏ giọt buồn khóc tiễn đưa



Vũ Tuyết Như
(Tiểu Vũ Vi)
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Màu Huế


Anh vịn màu rêu Huế để yêu em
Trước thành quách bao đời em cứ trẻ
Sông Hương chảy thon mình qua dâu bể
Anh mượn vành nón Huế... buổi về thăm

Anh vịn lên mưa nắng những thăng trầm
Những cơn bão của vần xoay thế cuộc
Vững như núi, Huế lại đằm như nước
Vạt áo dài mây trắng xuống thi ca

Anh vịn lên còn mất những ngày xa
Những uẩn khúc trong điệu hò mẹ hát
Những đèo dốc trong đời cha bất trắc
Mắt Huế nhìn thăm thẳm tới ngày xưa

Anh vịn lên tròn khuyết tuổi em chờ
Đỡ chống chếnh câu thơ buồn xa Huế
Đỡ côi cút tiếng mái chèo khuya lẻ
Anh mượn màu nắng Huế để thương em!



Trương Nam Hương
Trả lời

Quay về “của bạn”