Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Trả lời
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Hoàn Kiếm mộng chiều xưa


Trả kiếm cho ta... trả kiếm ta!
Hồn thiêng sông núi dậy sơn hà
Bình Ngô Đại Cáo loa vang dội
Sát Đát Hịch truyền tiếng thét xa
Kìa bóng Tháp Rùa đang ngóng đợi
Đây cầu Thê Húc mãi chờ qua
Đừng đem kiếm báu dâng quân địch
Để máu dân lành thấm Đất Cha



Chu Hà



Hình ảnh


Hồ Gươm thoáng hương xưa


Ngàn năm Lục Thủy khói mờ xa
Truyền thuyết Kim Quy rạng sử ta
Thái tổ gươm thiêng bình định quốc
Lam Sơn khởi nghĩa trấn san hà
Tháp Rùa Tả Vọng chờ người đến
Đền Ngọc Văn Xương đón khách qua
Hoàn kiếm sang trang đời võ trị
Đài nghiên bút điểm giữ yên nhà



Tiểu Vũ Vi



Hình ảnh


Tôi Muốn Mang Hồ Gươm Đi
Nhạc: Phú Quang
Thơ: Trần Mạnh Hảo
Trình bày: Ngọc Ánh
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Đầu xuân trẩy hội


Trẩy hội em về lúng liếng xinh
Hài son bước giữa tiếng chuông kình
Rừng Mơ vi vút nồng hương nguyệt
Khe Yến lững lờ ngát mộng tình
Thi sĩ đề thơ trao cảm mến
Nữ khuê hạ bút gửi niềm tin
Chùa Hương khói ảo mờ sương đất
Mái cổ rêu phong đẹp dáng hình



Tiểu Vũ Vi
22/02/09



Hình ảnh


Đi chùa Hương
Nhạc: Trần Văn Khê
Trình bày: Ý Lan
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


"...Đôi tay nâng lấy cơi trầu,
Trước mời quý khách, sau hầu đôi bên.
Em là con gái Bắc Ninh
Kẻ tấn người tần,
Gửi lên tỉnh Bắc cho gần yến oanh..."

(Em là con gái Bắc Ninh)



Hình ảnh duyên dáng của người con gái bắc đeo yếm thắm lụa đào cổ viền, vận áo the năm thân, bao thắt lưng xanh, váy sồi rủ hình lưỡi trai, chân đi dép cong, đầu chít khăn vuông mỏ quạ, đội nón ba tầm, chân bước thung thăng, nụ cười lúng liếng, ánh mắt đong đưa đưa tình…đã gắn liền với tôi từ thuở ấu thơ… Tuy tôi sinh trưởng trong Nam tại một nơi phồn hoa đô thị nhưng nửa dòng máu chảy trong người tôi mang đậm nét trữ tình lãng mạn của quê hương quan họ. Tôi là con gái Bắc Ninh. Quê Nội mà tôi chưa một lần đặt chân về thăm là một miền quê đẹp như thần thoại, nằm nép mình bên dòng sông Cầu thơ mộng, đã khơi bao nguồn cảm hứng cho các thi sĩ từ ngàn xưa đến nay. Đất Bắc Ninh xưa gọi là đạo Bắc Giang, rồi đổi ra trấn Kinh Bắc, một miền phong phú về mặt dân ca, cũng là một vùng nổi tiếng về phong quang cẩm tú, về điền địa phì nhiêu, về sắc đẹp duyên dáng và tình tứ của những nàng thiếu nữ, về sự thông minh hay chữ và thành đạt của các danh thần, văn sĩ. Theo lời ba tôi kể thì, dân ca Quan họ Bắc Ninh không những là niềm tự hào, là vốn riêng của người dân Kinh Bắc, mà còn là niềm kiêu hãnh, là nét đẹp văn hoá rất riêng của người dân Việt Nam.


Người ta yêu dân ca Quan họ Bắc Ninh không chỉ vì yêu làn điệu trữ tình, ngọt ngào và những luyến láy thể hiện được tâm tư, tình cảm rất đỗi thiết tha của tâm hồn, mà còn yêu cả những câu chữ, lời ca bộc lộ nội tâm rất mực đằm thắm, thủy chung, dào dạt nghĩa tình, văn chương tao nhã, đắm say hồn người….Tôi thường thắc mắc hỏi ba tôi tại sao người ta gọi là quan họ ? Ba tôi bảo theo như lời giải thích truyền từ đời này sang đời khác thì từ « quan họ » xuất phát từ hai từ « quan viên »« phường họ ». Quan họ là tiếng hát “giữa hai họ nhà quan kết bạn với nhau”. Gần đây, tiến sĩ sử học Trần Đình Luyện-Giám đốc Sở Văn hóa-thông tin tỉnh Bắc Ninh giải thích: “ Quan họ tức là: Nói cái nỗi mà ta yêu nhau, yêu nhau nhưng chẳng lấy được nhau…”. Có lẽ, theo ông, vì nếu ngày xưa, những liền anh, liền chị hát quan họ mà lấy nhau, thì không thể có được những câu hát da diết nhớ thương, tình tứ, sâu thẳm đến tận tim gan con người truyền lại cho hôm nay. Tôi còn nhớ khi tôi gặp chú thím tôi từ Bắc Ninh sang Pháp chơi, tôi đã được dịp nghe chú thím tôi hát những bài quan họ thật đa tình, đầy cảm xúc.


Ngồi tựa song đào
Hỏi người tri kỷ ra vào vấn vương
Gió lạnh đêm trường
Nửa chăn, nửa chiếu, nửa giường, đợi ai.

(Ngồi tựa song đào)



Theo thím tôi kể thì cứ mỗi độ xuân về, người dân Kinh Bắc lại mở hội đón năm mới. Các liền anh, liền chị trên vùng đất Quan họ lại tụ họp cùng nhau, trao cho nhau những lời ca, câu hát sâu nặng nghĩa tình. Nhưng đến hẹn lại lên, từ 13 đến 15 tháng giêng hàng năm, từng đoàn khách thập phương lại đổ về đất Bắc Ninh để thưởng thức những làn điệu dân ca Quan họ và cùng nhau đắm mình trong lời ca tiếng hát tràn đầy sắc xuân của vùng quê Kinh Bắc. Trong những ngày trẩy hội này, những chàng trai cô gái say mê đồng cảm với nhau qua những bài hát trao duyên đó. Có những mối tình Quan họ đã nảy sinh, một thứ tình yêu thơ mộng nhưng không kém phần đắm đuối nồng nàn…Vì biết rằng, theo truyền thống của quan họ, các liền anh liền chị phải lòng nhau « yêu nhau nhưng không lấy được nhau », cho nên họ đã gói ghém tình cảm yêu thương của mình gửi cho người bạn lòng qua từng lời hát để nói lên sự nhớ nhung khắc khoải đợi chờ


Ai làm đến nỗi dở dang
Ai làm đến nỗi nhớ thương thế này.
Còn đương cuộc rượu sánh bày
Nỡ nào Quan họ dứt dây sao đành...

(Đương vui mà về)



rồi đến khi hội tàn, giã bạn từ ly trong tiếc nuối, bịn rịn, vấn vương


Người về để nhớ cho nhau
Người ơi để áo gối đầu lấy hơi
Người về đằng ấy xa xôi
Xin người nghỉ lại với tôi bên này...

(Bỏ bạn sao đành)



để chỉ còn lại trong ký ức một nỗi lưu luyến thiết tha về một hương vị cay nồng, ấm ngọt, hồng rực môi, má của miếng trầu cánh phượng, một ánh nhìn lúng liếng trao nhau của trai gái trong mối tình quê, về những đêm bồng bềnh trên thuyền say sưa câu hát giao duyên…


... Vì ai nhớ trộm, thương thầm
Để cho con nhện giăng mùng vì ai
Xưa câu: “Đá nát vàng phai”
Nay duyên quan họ một hai vẫn chờ...

(Nghĩa bạn, tình quê)



Từ thuở ấu thơ, tôi đã yêu thích dân ca quan họ. Tôi vẫn thường rung động mỗi khi nghe ba tôi hát hay thổi sáo bài “ Người ơi, người ở đừng về”. Tuổi đời chồng chất, tôi lại thấy càng thấm thía hơn những ngôn từ thi ca đặc sắc độc đáo dùng trong lời hát quan họ. Những ngôn từ này khi thì mộc mạc thắm đượm hồn quê khi thì bóng bẩy trau chuốt, nhưng từng chữ đều chứa đầy cảm xúc, nghĩa tình và giàu về hình tượng, thi ảnh…Tỉ dụ như bài “ Nhện giăng mùng”. Chúng ta ai cũng biết con nhện thì chỉ biết giăng tơ. Hình ảnh “nhện giăng tơ” thường dùng trong thi ca để ám chỉ sự vương vấn trong tình yêu. Còn “ nhện giăng mùng” thì theo tôi ý lại phong phú hơn. “Mùng” ở đây có thể nói lên sự giăng mắc mịt mùng. “Nhện giăng mùng” khiến ta nghĩ tới sự quạnh vắng, cô đơn, thương nhớ... giăng mắc bịt bùng vây tỏa khi phải chia xa cùng người mình thương. Mong manh, nhưng suốt cả năm canh cũng chẳng vượt nổi sự vây bủa, bịt bùng ấy…


Người về để nhện giăng mùng
Năm canh luống những lạnh lùng cả năm



Tôi cũng rất hâm mộ cách đối đáp đặc sắc về nghệ thuật sáng tạo giữa “trai tài” “gái sắc” trong dân ca quan họ. Cách đối, từ hình ảnh, hình tượng và từ ngữ đã cho ta thấy hết nét tinh hoa độc đáo của quan họ



Bài 1:

Lóng lánh: Lóng lánh là lóng lánh ơi!
Mắt người lóng lánh như sao trên trời
Tôi nhớ người lắm lắm người ơi!...


Bài 2:

Lúng liếng Lúng liếng là lúng liếng ơi!
Miệng người lúng liếng có đôi đồng tiền
Tôi với người muốn kết mhân duyên!...


Tôi vẫn hằng nguyện mong được có một lần về thăm quê nội Bắc Ninh của tôi không phải chỉ để nghe hát dân ca, mà còn có thể học được cách têm trầu cánh phượng, đội khăn mỏ quạ, nhất là thấm được cái Tình của người quan họ.

Người về em vẫn trông theo
Trông nước, nước chảy, trông bèo, bèo trôi
Người về em dặn tái hồi
Yêu em xin chớ đứng ngồi với ai.


Xin hãy cùng tôi xuôi dòng sông quan họ về hội Lim để tâm hồn mình hoà theo làn điệu mượt mà của những khúc ca quan họ rót tình trao duyên ...


Ngồi Tựa Mạn Thuyền
Dân ca quan họ Bắc Ninh
Trình bày: Ngọc Khuê



"Ngôi rằng là ngôi tựa i ơ có mấy mạn i ớ ơ thuyền là ngôi tựa có a mạn thuyền, ấy mấy đêm là đêm í hôm qua"
Ngôi rằng là ngôi tựa i ơ có mấy mạn i ớ ơ thuyền là ngôi tựa có a mạn thuyền,
Trăng í in là in mặt nước i ơ cũng có a càng nhìn là càng nhìn non nước càng xinh.hự là hội hư
Sơn rằng là sơn thủy í ơ có mấy hữu ơ ớ tình, là sơn thủy có a hữu tinh .ấy mấy em là em nhác trông ra.
Sơn rằng là sơn thủy í ơ có mấy hữu ơ ớ tình, là sơn thủy có a hữu tình
Thơ ngâm là ngâm ngoài lái í ơ cũng có a rượu bình là rượu bình giải trí trong khoan, hự là hội hư
Tay rằng là tay dạo i ơ có mấy cung ơ ớ ơđàn là tay dạo có năm cung đàn, ấy mấy đôi là đôi í tay em.Tay rằng là tay dạo i ơ có mấy cung ơ ớ ơđàn là tay dạo có năm cung đàn
Tiếng tơ là tơ tiếng trúc i ơ cũng có tiếng trầm là tiếng trầm năn nỉ thiết tha. làm tài trai chơi chốn í ơ hà ới a là cầu hà
[/size]
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Người ơi đến hẹn lại về
(Thơ Hát Nói)


Mưỡu:


Nghìn trùng mấy nẽo sơn khê
Chàng ơi đến hẹn lại về cùng em
Áo khăn em gửi làm tin
Câu ca quan họ nghĩa tình thắm duyên



Nói :


Nguyệt rằm ngã bóng em bên triền dốc
Nón ba tằm vấn tóc thả đuôi gà lơ thơ
Áo the quần lĩnh giải yếm đào xinh
Lúng liếng mắt trao nhìn bao mùa đón đợi

Nhện bủa giăng mùng đan kéo sợi
luồn kim se chỉ kết tơ hồng


Têm miếng trầu thương nhớ cau thắm nồng
Gửi người khúc hát giao duyên nhiều luyến mến
Giã biệt chàng về thuyền đà tách bến
Hội chùa Lim đến hẹn xin hãy chớ quên lời
chờ nhau mãi bạn tình ơi…



Tiểu Vũ Vi
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Mưa Xuân


Khúc giao mùa rét ngọt nàng Bân
Gió khẽ khàng ru những bụi ngần
Búp nõn long lanh dòng ướt đọng
Chồi mơ lấp lánh hạt lăn tăn
Mong manh góc phố chùm sưa trắng
Nhòa nhạt con đường tím vạt xoan
Níu sợi tơ trời tình hé nụ
Tháng ba Hà Nội mướt mưa xuân



Tiểu Vũ Vi
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Người ơi người ở đừng về
(Thơ Hát Nói)


Hỏi ai têm lá trầu xanh
Vôi nồng cau bén duyên lành trăm năm



Mạn thuyền ngồi tựa nghe chèo khua đập
Nhìn trăng soi đáy nước mắt nhòe cay
Sương khuya ướt đọng giọt hứng trên tay
Tóc xỏa dài tương tư buông sợi rũ


Bèo giạt mây trôi thương phận nữ
Hát câu giã bạn lệ sầu mưa


Rẽ phượng chia loan nhói từng khúc âm thừa
Điệu lý thương nhau nào đâu đánh mất
Tình người quan họ trọn đời vẫn thật
Người ơi người ở đừng về… dẫu mộng chiêm bao
Xa rồi khắc khoải gầy hao
Chàng về thiếp ở buồn nhớ ngu ngơ
Song đào lạc nửa vầng mơ



Tiểu Vũ Vi
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Sông Lam bến cũ


Qua bao mưa nắng của đời,
Làng xưa bến cũ chuyển dời đổi thay.
Non non nước nước mây mây,
Quê cha đất mẹ đó đây Lam Hồng.

Còn vang câu hát nao lòng,
Răn ta vinh nhục đục trong ở đời.
Sông Lam vẫn chảy đầy vơi,
Bạn xưa bến cũ ở nơi chốn nào?

Đêm trăng cùng hóng gió Lào,
Tắm dòng nước mát dạt dào tuổi thơ.
Con đò kết nối đôi bờ,
Sáng chiều qua lại ngóng chờ đợi nhau.

Mưa nguồn nước chảy sông sâu,
Lội bơi bì bõm chung nhau mảng rều.
Chung nhau cả ánh nắng chiều,
Nước da đen nhẻm cùng nhiều ước mơ.

Về quê tìm lại tuổi thơ,
Chẳng thấy bến cũ ngẩn ngơ nỗi lòng.
Sông quê nay đã nắn dòng,
Bờ sông lát đá thuận lòng theo đê.

Bao năm phiêu dạt trở về,
Bữa cơm nhớ vị tương quê mẹ làm!



Trần Trọng Huệ
Last edited by Vũ Tuyết Như on Thứ ba 26/05/15 20:40, edited 1 time in total.
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


chuyện chiếc cầu đã gẫy
Sáng Tác: Trầm Tử Thiêng
Trình Bày: Thanh Thúy - Băng Tâm


Một ngày vào thuở xa xưa trên đất thần kinh
Người bỏ công lao xây chiếc cầu xinh
Cầu đưa lối cho dân nối liền cuộc đời
Khắp cố đô dân lành an vui ca thành điệu Nam Bình
Niềm vui bao lâu ước mơ giờ trên xứ thơ cầu nối liền bờ
Thỏa lòng người dân hằng chờ có ngày hẹn hò tình đẹp như mơ

Ngày ngày cầu đã đưa em qua nhóm chợ khuya
Cầu đã đưa anh qua xới ruộng nâu
Giờ êm ái quen nghe tiếng hò Ngự Bình
Nước dưới cầu nước vẫn trong xanh như lòng người dân lành
Cầu đưa ta đi sớm trưa tìm trong nắng mưa niềm vui ngày mùa
Hết lòng gìn giữ nhịp cầu nối liền tình người đẹp đời mai sau

Từng đoàn người dệt tương lai đi nắng về trưa
Dập dìu trong tay chan chứa tình thương
Cầu êm bóng xa xa nắng tre rập đường
Áo trắng về trắng cầu quê hương
Mỗi lần chiều tan trường
Cầu quen đưa bao chuyến xe
Nhiều khi vẫn nghe buồn vui tràn trề
Âm thầm người đi, người về, trót ghi lời thề
ngoài miền sơn khê
Ngày nào cầu đã đưa anh qua phố tìm em
Cầu đã đưa ta sang chỗ hẹn nhau
Cầu tha thiết khuyên anh giữ trọn tình đầu
Nước dưới cầu vẫn trong veo
Như cuộc tình duyên nghèo
Tình yêu ta như nước trong
Dù qua mấy sông vẫn một lòng
Thương người nhìn qua đầu cầu
Hứa hẹn ngọt ngào tình bền duyên lâu

Tình người về giữa đêm xuân chưa dứt cuộc vui
Giặc đã qua đây gây cảnh nổi trôị
Cầu thân ái đêm nay gẫy một nhịp rồi
Nón lá sầu khóc điệu Nam Ai tiếc thương lời vắn dài
Vì sao không thương mến nhau còn gây khổ đau làm lỡ nhịp cầu
Mối thù chờ sang ngày nào nối lại nhịp cầu rửa hờn cho nhau
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Bên bờ Hiền Lương


Câu hò xao xuyến nhịp Hiền Lương
Cay đắng lan xa vạn dặm trường
Chia nửa hồn quê sầu vẫn khắc
Phân đôi dòng lệ hận còn vương
Trông về bến ấy ngùi nhung nhớ
Ngoảnh lại nơi này đậm luyến thương
Da diết lời đau trên sóng nước
Buồn nào theo mãi bước ly hương



Cát Vân


(*) cầu Hiền Lương là chiếc cầu bắc ngang sông Bến Hải nằm trên vĩ tuyến 17 một thời ngăn chia đất nước
Hình đại diện
Vũ Tuyết Như
Bài viết: 461
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 06:45

Re: Quê Hương, Tình Yêu và Nỗi Nhớ

Bài viết bởi Vũ Tuyết Như »

Hình ảnh


Thương về quê anh


Bên bờ lạ nhớ dòng Thủy Lam
Anh về Hồng Lĩnh gió núi ngàn
Chùa Hương sương phủ mờ xuyên lá
Ngàn thông vi vu khúc tiên mang

Em nhớ anh âm thầm phố vắng
Hà tĩnh dậy muộn có đẹp xinh
Còn thơm hương đồng óng tơ nắng
Còn tiếng hò sớm gọi bình mình

Vòng nắng bên gối ru tròn giấc
Sợi thương sợi nhớ ủ đóa môi
Anh đem xứ Nghệ tình chất ngất
Gửi về em hương quê ngọt đời

Anh có về Cổ đạm làng vắng
Nghe ca trù nhớ tiếng tranh em
Hò ví dặm giữ người phiêu lãng
Trên sông La sóng nước tình thêm

Anh như dòng sông xuôi nguồn cội
Chở cho em vần thơ quê hương
Tình Xuân Diệu đậm vào mạch sống
Hay bóng Kiều đổ cầu đoạn trường

Em vẫn chờ anh bên phố cũ
Đêm khuya nỗi nhớ đọng canh thâu
Sầu tương tư hoen trên gối ngủ
Đợi anh về chung mộng tìm nhau



Tiểu Vũ Vi
18/12/06
Trả lời

Quay về “của bạn”