Huyền thoại y học Nhật Bản tận tụy cứu người đến ngày cuối cuộc đời

Trả lời
Hình đại diện
thiên thanh
Bài viết: 1352
Ngày tham gia: Thứ năm 14/05/15 11:49
Nơi ở: Phố Cổ

Huyền thoại y học Nhật Bản tận tụy cứu người đến ngày cuối cuộc đời

Bài viết bởi thiên thanh »

          

Huyền thoại y học Nhật Bản tận tụy cứu người đến ngày cuối cuộc đời


Tiến sĩ, bác sĩ Shigeaki Hinohara vừa qua đời ở tuổi 105, để lại cho y tế Nhật Bản nhiều thành tựu đáng kính nể.

Sinh năm 1911, một năm trước thảm họa tàu Titanic, tiến sĩ Shigeaki Hinohara được biết đến là một trong những bác sĩ hành nghề lâu năm nhất thế giới và được người Nhật tôn vinh là huyền thoại y học. Ông qua đời vì suy hô hấp hôm 18/7, thọ 105 tuổi. Trước đó, ông phải nhập viện vào tháng 3 khi không thể ăn, nhưng ông từ chối ăn qua ống xông và dành phần đời còn lại ở nhà.

Các bác sĩ tại Bệnh viện Quốc tế St Luke cho biết, từ đầu năm đến nay sức khỏe không tốt do tuổi già nhưng ông vẫn thường ghé bệnh viện để kiểm tra và nói chuyện với bệnh nhân. Vài tháng trước khi chết, ông vẫn khám và đưa ra lời khuyên cho người bệnh.

Vị tiến sĩ được các đồng nghiệp miêu tả là "kho báu quốc gia". Ông từng lãnh đạo 5 cơ sở y tế và làm chủ tịch Bệnh viện Quốc tế St Luke ở Tokyo suốt nhiều thập kỷ. Chính ông đã giúp thiết lập hệ thống y tế đưa nước Nhật trở thành một trong những quốc gia mà người dân có tuổi thọ cao nhất thế giới.


Hình ảnh
Tiến sĩ Shigeaki Hinohara qua đời ở tuổi 105. Ảnh: Reuters.


BBC đã điểm lại những mốc nổi bật trong cuộc đời vị bác sĩ vĩ đại này.

Năm 1945, ông là người chữa trị cho các nạn nhân bị thương vì bom lửa và tham gia khởi dựng lại Bệnh viện Quốc tế St Luke từ đống hoang tàn sau khi Chiến tranh thế giới thứ II tàn phá Tokyo. Đây là bệnh viện nổi tiếng đã từng điều trị cho Paul McCartney (thành viên của nhóm nhạc The Beatles) khi ông này ngã bệnh lúc đến Nhật Bản lưu diễn.

Năm 1954, tiến sĩ Hinohara giới thiệu hệ thống kiểm tra y tế toàn diện hàng năm của Nhật Bản - được gọi là "bến tàu của con người", hệ thống được ghi nhận đóng góp rất lớn vào tuổi thọ của đất nước này. Ông cũng là người ủng hộ mạnh mẽ việc duy trì một đời sống xã hội tích cực vào tuổi già.

Tiến sĩ Hinohara trở thành giám đốc của St Luke vào đầu những năm 1990. Ông đưa các ống oxy lắp đặt khắp tòa nhà vào năm 1994 để phòng ngừa thủ đô xảy ra động đất. Năm sau, một cuộc tấn công bằng chất sarin vào tàu điện ngầm Tokyo do một giáo phái tiến hành đã giết chết ít nhất 12 người và làm bị thương hàng nghìn người. May mắn các chế phẩm của tiến sĩ Hinohara và sự chữa trị kịp thời của các bác sĩ tại bệnh viện đã hỗ trợ, cứu sống hầu hết nạn nhân.

Năm 1970, tiến sĩ Hinohara may mắn sống sót trong một vụ cướp máy bay. Ngày ấy, ông là một hành khách trên chiếc máy bay của hãng hàng không Nhật Bản bị những kẻ không tặc trang bị kiếm và đạn tấn công. Họ bắt 129 con tin trên chuyến bay từ Tokyo đến Fukuoka, sau đó thả tại Fukuoka và thủ đô Seoul của Hàn Quốc trước khi bay tới Bắc Triều Tiên. Trong một cuộc phỏng vấn năm 2008 với Thời báo Nhật Bản, tiến sĩ Hinohara nói rằng những kẻ không tặc đã gắn thuốc nổ vào con tin. "Chúng tôi bị khủng bố, tất cả chỉ chờ đàm phán", tiến sĩ nói.


Japan Times đưa tin, tiến sĩ còn là một người yêu nhạc tuyệt vời. Ở tuổi 88, ông đã viết một kịch bản cho một vở nhạc kịch Nhật Bản mang tên "The Fall of the Freddie the Leaf". Chương trình lần đầu tiên được trình diễn vào năm 2000, tiến sĩ Hinohara cũng tham gia sản xuất. Ông vui vẻ khiêu vũ với trẻ em.

Ông còn thường xuyên xuất hiện trên truyền hình Nhật Bản, kêu gọi khán giả nên tạo nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống để tránh bệnh tật. Trên truyền hình và qua tuyển tập những bài tiểu luận "Làm thế nào để sống tốt", ông khuyến khích mọi người bỏ những quy định nghiêm ngặt về thời điểm ăn uống và ngủ nghỉ. Một trong những lời khuyên cuối cùng của ông là "luôn luôn leo cầu thang và rèn luyện sức mạnh của bạn bằng cách mang theo túi trên vai".

Ở tuổi 75, bác sĩ Hinohara viết được gần 150 đầu sách, gồm cả cuốn sách bán chạy mà ông viết năm 101 tuổi. Mỗi năm ông thực hiện hơn 100 buổi diễn thuyết, số lần xuất ngoại nhiều không đếm xuể. Ông cũng là người khởi xướng các công tác kiểm tra chăm sóc sức khỏe ở Nhật Bản, trở thành nước có tuổi thọ dân số cao nhất thế giới.

Nhà báo nổi tiếng của Nhật, bà Judit Kawaguchi phải thốt lên "Tiến sĩ Hinohara là người năng động nhất tôi từng gặp". Bà gặp lúc ông 90 tuổi. "Tôi gặp khi ông ấy đã 90 tuổi và tôi thay đổi ngay suy nghĩ của mình về lão hóa. 90 tuổi nhưng ông ấy vẫn làm việc 18 giờ một ngày trong cả tuần. Ông ấy là người nhiều năng lượng nhất mà tôi từng gặp", bà nói.

"Ông tin rằng cuộc sống là sự cống hiến, mỗi mai thức dậy ông đều làm điều tuyệt vời cho mọi người. Ông ấy luôn luôn có những mục tiêu trong hôm nay, tương lai và 5 năm tiếp theo.T ôi cảm thấy rất buồn khi ông ấy qua đời vì ước mơ của ông là tham dự Olympic ở Tokyo vào năm 2020. Đó là mục tiêu lớn tiếp theo và ông ấy không thể làm được", bà Judit Kawaguchi nuối tiếc.


nguồn


          
Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Re: Huyền thoại y học Nhật Bản tận tụy cứu người đến ngày cuối cuộc đời

Bài viết bởi Ngoc Han »

CHÂN DUNG "KẺ XÂM LƯỢC"

Mac.Arthur đến Nhật vơi đôi bàn tay đẫm máu người Nhật. Khi Mac.Arthur rời Nhật về Mỹ, từ nơi dinh phủ ông ở đến Sân bay Atsugi có hàng triệu người Nhật đứng hai bên đường đưa tiễn. Đoàn xe hộ tống đi qua những hàng nước mắt cùng tiếng hô vang dậy của người dân Nhật:
Đại nguyên soái!
Mac.Arthur được người Nhật vinh danh là 1 trong 12 danh nhân nước Nhật mọi thời đại.
Bị đánh bom nguyên tử, vì sao người Nhật lại cúi đầu kính trọng tướng Mỹ?
Năm 1942 tướng Mac.Arthur dẫn đại quân tấn công Nhật Bản, từ Melbourne đánh thẳng đến Tokyo, hai tay nhuộm máu người Nhật Bản. Vì thế người Nhật hận ông thấu xương.

Chiều ngày 30/8/1945, tướng quân MacArthur ra khỏi máy bay và đặt chân lên đất Nhật, cho dù ông không mặc quân phục và không mang theo vũ khí gì, cũng không có người tổ chức duyệt binh, nhưng thời khắc đó với 70 triệu người Nhật Bản là thời khắc kinh hoàng mà họ không thể quên, trong tâm trí mọi người chỉ còn nghĩ được hai chữ “mất nước”.

Nhưng tướng Mac.Arthur mang quân đến hòa bình, chính nghĩa, khoan dung và dân chủ.

Nền kinh tế Nhật Bản sau chiến tranh rơi vào suy sụp, đến bữa trưa của Nghị viên Quốc hội cũng phải ăn cơm trộn khoai lang, cái đói bao phủ khắp nơi.

Lúc này tướng MacArthur gây áp lực khiến chính phủ Mỹ phải hỗ trợ Nhật Bản, thế là 3,5 triệu tấn lương thực và 2 tỷ Mỹ kim tức tốc được gửi đến Nhật. Ông không chỉ giữ lại chính quyền Nhật Bản mà còn đặc xá cho Thiên hoàng, thậm chí còn quan tâm đến số phận của từng người lính bình thường của Nhật Bản, giúp họ tìm con đường sống.

Theo sau ông, 400 nghìn lính Mỹ đã dùng thiện ý và tinh thần hy sinh để chinh phục người Nhật Bản. Khi đó các con hẻm trong thành phố của Nhật rất chật hẹp, một người Nhật bình thường và một người lính Mỹ to lớn nếu gặp nhau cũng khó để đi qua, vì thế thường thì người lính Mỹ sẽ nép vào một bên cho người Nhật đi trước. Người Nhật không thể không băn khoăn tự hỏi, nếu mình là kẻ chiến thắng thì có làm được như thế không?

Sau khi tướng Mac.Arthur đến Nhật Bản, ông lập tức ra lệnh thả tội phạm chính trị, trong đó có rất nhiều Đảng viên Cộng sản, bị chính phủ Nhật bắt giam trong thời gian dài.

Ngày 25/8/1945, quân chiếm đóng của Mỹ cho phép phụ nữ Nhật thiết lập tổ chức của mình; tháng 9 cho công bố Dự luật về vai trò trong bầu cử của phụ nữ Nhật Bản; đây là lần đầu tiên trong lịch sử Nhật Bản, phụ nữ được quyền bầu cử và ứng cử.

Lúc này tại Tokyo có cô kỹ nữ được chọn làm Nghị viên thành phố, nhiều thị dân cảm thấy khó chấp nhận. Nhưng tướng Mac.Arthur nói, mọi người chọn cô ấy để cô ấy phục vụ mọi người, đừng vì cô ấy là kỹ nữ mà kỳ thị bỏ qua. Khi đó mọi người chợt hiểu người được chọn trong bầu cử dân chủ phải là người thay mặt để vì mình làm việc, thế là sau khi hiểu ý nghĩa vấn đề họ đã quyết định chọn bầu cô kỹ nữ kia. Kết quả sau khi trở thành Nghị viên, cô đã không phụ lòng mọi người, làm được rất nhiều việc có ý nghĩa.


Vào ngày 11/10/1945, tướng Mac.Arthur tuyên bố bỏ lệnh cấm báo chí, Nhật Bản được tự do thông tin và tự do ngôn luận.

Ngày 22/12/1945, ban hành “Luật Công hội”, giai cấp công nhân thực sự có tổ chức của mình. Ngày 1/9/1947, ban hành “Luật lao động”, quy định tiêu chuẩn tiền lương thấp nhất và thời gian làm việc nhiều nhất.

Ngày 3/2/1946, tướng Mac.Arthur chỉ thị cho Tổng bộ Liên minh khởi thảo Hiến pháp Nhật Bản.

Chính phủ Mỹ truyền đạt nguyên tắc chế định Hiến pháp cho tướng Mac.Arthur là: Chính phủ Nhật Bản phải do toàn thể cử tri trao quyền và phải chịu trách nhiệm trước toàn thể cử tri. Ngày 3/5, quân liên minh giao ra Bản dự thảo Hiến pháp. Ngày 7/10, Quốc hội Nhật Bản thông qua Hiến pháp. Ngày 3/11, Thiên hoàng cho ban hành Tân Hiến pháp.

Đây là Hiến pháp do kẻ chiếm lĩnh chiếu theo giá trị quan phương Tây áp đặt cho kẻ bị chiếm lĩnh, nhưng lại là bản Hiến pháp đem lại phúc lợi cho nhân dân quốc gia bị chiếm lĩnh.


Bản Hiến pháp nhấn mạnh quyền lợi công dân cơ bản của người Nhật Bản, xem những quyền lợi này là “quyền lợi trời cho mà không ai có quyền tước đoạt”. Những quyền này bao gồm: quyền bầu cử, lập hội và tự do xuất bản; không có sự tham gia của luật sư thì không được định tội; bảo đảm quyền cư trú an toàn cho dân, cấm kiểm tra và tước đoạt vô cớ.


Ngày 21/10/1946, Quốc hội đã thông qua “Luật Cải cách ruộng đất”.

Chính phủ Nhật Bản mua lại đất đai dư thừa của giới địa chủ, sau đó bán đất lại cho nông dân không có ruộng. Với những nông dân không có tiền mua đất, chính phủ cho vay thế chấp. Tất cả diễn ra không đổ một giọt máu, một mạng người, những người nông dân ai nấy đều có được một phần đất cho mình.


Ngày 31/3/1947, ban hành “Luật Giáo dục”. Theo đó mục tiêu hàng đầu của giáo dục là “tôn trọng sự tôn nghiêm của cá nhân, bồi dưỡng cho mọi người có lòng nhiệt huyết vì chân lý và hòa bình”. Trường học của Nhật Bản không còn nằm trong kiểm soát của chính phủ mà là do Ủy ban Giáo dục do dân chúng bầu ra quản lý. Việc chọn lựa nhà giáo, sách học và bố trí chương trình hoàn toàn do người dân tự chủ quyết định.


Năm 1952, quân chiếm đóng Mỹ trả chính quyền về cho chính phủ Nhật Bản. Sau 7 năm chiếm đóng, người Mỹ cải cách triệt để con đường phát triển của Nhật Bản, chủ quyền quốc gia từ trong tay kẻ chuyên chế trao lại cho người dân Nhật Bản, những tiền đề tiến bộ đầu tiên này giúp người Nhật bước vào con đường thênh thang.


Hơn 10 năm sau, Nhật Bản trở thành cường quốc kinh tế thứ hai thế giới,
quốc gia phồn vinh, nhân dân giàu có, xã hội ổn định. Có thể nói thêm một câu, quân chiếm đóng của Mỹ không chi một đồng tiền thuế nào của người dân Nhật Bản, chi phí của họ là lấy từ tiền thuế của người Mỹ.

Trong thời gian chiếm đóng Nhật Bản, rất nhiều người Nhật đã viết thư gửi cho tướng MacArthur yêu cầu biếu tặng đất đai của họ. Nhiều phụ nữ can đảm viết thư đề nghị được hiến thân cho tướng MacArthur, nhiều người còn viết “xin hãy cho tôi được sinh con cho ngài.”

Sáng ngày 16/4/1951, Tổng thống Harry Truman phế bỏ chức Tư lệnh quân chiếm đóng và buộc tướng MacArthur phải về nước, sự kiện này chỉ thông báo cho một số quan chức cấp cao người Nhật biết.
Nhưng khi ông ngồi lên ô tô thì mới phát hiện, từ nơi dinh phủ ông ở đến Sân bay Atsugi có hàng triệu người Nhật Bản đứng hai bên đường đưa tiễn. Đoàn xe hộ tống đi qua những hàng nước mắt cùng tiếng hô vang dậy của người dân Nhật Bản:

Đại nguyên soái!


Người dân Tokyo đứng chật kín hai bên đường, ai nấy rơi nước mắt, họ như hoàn toàn quên chuyện tướng Mac.Arthur là kẻ chiếm đóng đã đánh bại quân đội quốc gia mình. Thiên hoàng đích thân đến sứ quán đưa tiễn Mac.Arthur, tướng Mac.Arthur cũng xúc động rơi nước mắt, nắm chặt hai tay của Thiên hoàng Hirohito.


Khi đưa tiễn, Thủ tướng Yoshida của Nhật nói:

“Tướng quân MacArthur đã cứu chúng tôi ra khỏi nỗi sợ hãi, lo lắng và hỗn loạn của thất bại để đưa chúng tôi vào con đường mới do ông xây dựng, chính Ngài đã gieo trồng hạt giống dân chủ trên đất nước chúng tôi để chúng tôi bước trên con đường hòa bình, tình cảm ly biệt mà nhân dân chúng tôi dành cho Ngài không lời nào có thể diễn tả được.”

Uy lực quả bom nguyên tử của Mỹ tàn phá thành phố và nền kinh tế của Nhật Bản, nhưng về phương diện tinh thần, nước Mỹ đã hoàn toàn chinh phục được người Nhật Bản.

(Sưu tầm)







--
Trả lời

Quay về “Tổng hợp”