Thơ thời sự ..

Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Hoàng Vân »

thiên thanh đã viết:...
Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cộng Sản đầy đoạ đã lâu rồi
Đứng lên lật đổ loài bán nước
Cờ Vàng, dân Việt mới yên thôi.


Không biết tác giả
          
  • Tác giả: Bùi Phạm Thành - 6/10/2011 :)
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5410
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Bạch Vân »

          


  • Trần Vàng Sao: “tau chưởi” — Một Bài Thơ Kinh Dị Và Khốc Liệt

    Theo tiểu sử tôi tìm được trên mạng, nhà thơ Trần Vàng Sao tên thật là Nguyễn Đính, sinh năm Tân Tỵ 1941, quê quán làng Đông Xuyên, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên – Huế, sinh sống từ thuở ấu thời đến nay tại phường Vỹ Dạ, thành phố Huế. Năm 1962, ông đậu tú tài ở Huế và dạy học ở Truồi. Thời gian này ông bắt đầu tham gia phong trào chống Mỹ ở Huế. Năm 1965 ông thoát ly lên rừng theo VC. Năm 1970 ông bị thương, được đưa ra miền Bắc chữa bệnh an dưỡng.

    Tháng 5 năm 1975, ông trở về Huế được phân công làm liên lạc (đưa thư) rồi công tác ở ban Văn Hóa Thông Tin xã và nghỉ hưu năm 1984. Vào thời điểm này, bài thơ “Người đàn ông bốn mươi ba tuổi nói về mình” của ông được đăng trên Sông Hương, số kỷ niệm 5 năm ngày tạp chí ra đời. Bài thơ lập tức gặp phản ứng dữ dội của một số chức sắc địa phương.

    Ở hải ngoại, nhà xuất bản Tân Thư (California, Hoa Kỳ) cũng cho in tập “Bài thơ của một người yêu nước mình” của ông.

    Sáng nay tình cờ tôi đọc bài thơ “Tau chưởi” dưới đây, và nghĩ rằng có lẽ trong văn học VN (và thế giới?!) khó tìm ra một bài thơ nào kinh dị, khốc liệt như bài thơ này. Điều gì làm cho tâm hồn con người – thi sĩ – phải đau đớn, quằn quại, căm hận, phẫn nộ đến vậy?

    Tôi rất thú vị với lời bình của nhà báo Mặc Lâm (RFA) về bài thơ này:

    “Trong văn học dân gian, không hiếm những bài vè, lục bát dùng để chửi bới người mình ghét. Nhưng đối với các nhà thơ vốn quen thuộc và trân trọng những con chữ thì việc chửi bới là một điều phạm húy. Trần Vàng Sao chẳng những không sợ chữ nghĩa đau đớn mà ông còn bóc trần, nạo hết nét vàng óng bên ngoài của chúng để phục vụ cho một bài thơ mà ông cảm thấy hả hê. Ông dùng thơ để chửi cả một chế độ. Chửi từng sự việc, từng con người. Cách chửi của bà nhà quê mất gà được ông “biên đạo” lại thành của riêng, gây sốc lẫn gây cười cho người đọc bài thơ.

    Có điều là cười xong thì người ta lại chảy nước mắt…”

    Tôi chỉ xin góp thêm vài ý.

    Bài thơ “Người đàn ông bốn mươi ba tuổi nói về mình” làm cho Trần Vàng Sao nổi tiếng, nhưng theo tôi, bài “Tau chưởi” mới là bài đáng kể nhất trong thơ của ông.

    Về ngôn từ, ông lật đổ quan niệm “duy mỹ trong ngôn ngữ” lâu nay trong thơ Việt, nhưng điều khác biệt là ông không sử dụng đến những từ tục tỉu như nhiều nhà thơ đương thời đang dùng. Ông ác miệng, cực kỳ ác miệng, nhưng không tục tĩu.

    Chửi là 1 trong 2 hành vi của kẻ yếu, của người thấp cổ bé miệng mà có chữ (nhà văn, nhà thơ chẳng hạn), nhưng không có cách gì để tự vệ, để phản ứng trước kẻ mạnh. Họ không thể phản ứng bằng hành động, bằng bạo lực, nên họ chọn cách phát ngôn bằng lời nói hay chữ viết. Hành vi còn lại sau chửi là đặt, viết những chuyện tiếu lâm đen mà chúng ta thường đọc, hay nghe kể. Tôi chưa từng gặp Trần Vàng Sao, nhưng tôi mơ hồ nghĩ rằng với cái tâm tính bộc trực và tâm hồn mẫn cảm của mình, ông chỉ có thể bày tỏ cảm xúc bằng cách chửi thẳng chứ không thể dùng ẩn dụ né tránh, nói kiểu móc họng, sâu xa, thâm thúy như nhiều người khác.

    Điển hình là bài thơ “Tau chưởi” này. Bài thơ nói thẳng, nói thật cảm xúc và suy nghĩ của một con người bị vùi dập, bị thể chế CS đàn áp thô bạo đến chỗ tàn tệ nhất.

    Ban đầu, tôi suýt hiểu nhầm rằng bài thơ như phát ngôn của một con người vì quá đau đớn, quá phẫn nộ mà đứng ở chỗ mấp mé sự điên loạn, nhưng khi tôi đọc kỹ lại thì thấy không phải vậy. Bài thơ có một cấu trúc chặt chẽ, diễn đạt một tiến trình tâm lý rất lớp lang.

    Từ dòng đầu của bài thơ, ông chưa chửi, mà ông nói. Ông bình tĩnh nói thiệt hơn về nỗi ấm ức vì phải câm nín trước sự tàn độc, bất công và dối trá cho tới khi chịu không nổi nữa:

    “tau phải câm miệng hến
    không được nói
    không được la hét
    nghĩ có tức không”


    Từ đó, sự phẫn nộ kết tụ rồi bùng vỡ dữ dội thành tiếng gào thét. Ông quyết định phải chửi, nhưng không chửi vòng vo, vông khống, ông chửi thẳng, không chỉ chửi thẳng, ông còn kêu đối tượng, thậm chí cả dòng họ thân tộc của chúng ra để nghe ông chửi. Ông không chỉ chửi, ông vừa chửi vừa kể tội chúng, và sau cùng, ông nguyền rủa, những lời nguyền rủa vô cùng độc địa.

    Tôi tự hỏi, với một cảm xúc khốc liệt như thế, trong thơ, thì cái thiện ở đâu, cái đẹp ở đâu? Tính nhân văn ở đâu? Lương tri con người ở đâu?

    Hay, khi đặt những tiêu chí có vẻ cao đẹp đó ra cho thơ – cho thi ca – của một tâm hồn bị tổn thương đến tận cùng như Trần Vàng Sao thì chúng ta đang bắt đầu cho một sự dối trá khác?

    Nam Đan



    tau chưởi


    tau tức quá rồi
    tau chịu không nổi
    tau nghẹn cuống họng
    tau lộn ruột lộn gan

    tau đầu tắt mặt tối
    đổ mồ hôi sôi nước mắt
    vẫn đồng không trự nõ có
    suốt cả đời ăn tro mò trú
    suốt cả đời khố chuối Trần Minh
    kêu trời không thấu
    tau phải câm miệng hến
    không được nói
    không được la hét
    nghĩ có tức không
    tau chưởi
    tau phải chưởi
    tau chưởi bây
    tau chưởi thẳng vào mặt bây
    không bóng không gió
    không chó không mèo
    ….
    tau chưởi cho tiền đời dĩ lai bây mất nòi mất giống
    hết nối dõi tông đường
    tau chưởi cho mồ mả bây sập nắp
    tau chưởi cho bây có chết chưa liệm ruồi bu kiến đậu
    tam giáo đạo sư bây
    cố tổ cao tằng cái con cái thằng nào móc miếng cho bây
    hà hơi trún nước miếng cho bây

    bây là rắn
    rắn
    toàn là rắn
    như cú dòm nhà bệnh
    đêm bây mò
    ngày bây rình
    dưới giường
    trên bàn thờ
    trong xó bếp
    bỏ tên bỏ họ cha mẹ sinh ra
    bây mang bí danh
    anh hùng dũng cảm vĩ đại kiên cường
    lúc bây thật lúc bây giả
    khi bây ẩn khi bây hiện
    lúc người lúc ma
    ……
    hỡi cô hồn các đảng
    hỡi âm binh bộ hạ
    hỡi những kẻ khuất mặt đi mây về gió
    trong am trong miếu giữa chợ giữa đường
    đầu sông cuối bãi
    móc họng bóp cổ móc mắt bọn chúng nó
    cho bọn chúng nó chết tiệt hết cho rồi
    bây giết người như thế
    bây phải chết như thế
    ác lai thì ác báo
    tau chưởi ngày chưởi đêm
    mới bét con mắt ra tau chưởi
    chập choạng chạng vạng tau chưởi
    nửa đêm gà gáy tau chưởi
    giữa trưa đứng bóng tau chưởi
    bây có là thiền thừ mười tám con mắt tau cũng chưởi
    mười hai nhánh họ bây
    cao tằng cố tổ bây
    tiên sư cha bây
    tau chưởi cho bây ăn nửa chừng mẻ chai mẻ chén
    xương cá xương thịt mắc ngang cuống họng
    tau chửi cho nửa đêm oan hồn yêu tinh ma quỷ
    mình mẩy đầy máu hiện hình vây quanh bây đòi trả đầu trả chân trả tay trả hòm trả vải liệm
    tau chưởi cho cha mẹ bây có chết cũng mồ xiêu mả lạc
    đoạ xuống ba tầng địa ngục bị bỏ vào vạc dầu
    tau chưởi cho cha mẹ bây có còn sống cũng điên tàn
    đui què câm điếc làm cô hồn sống lang thang đầu đường xó chợ
    bốc đất mà ăn xé áo quần mà nhai cho bây có nhìn ra
    cũng phải tránh xa
    tau chưởi cho con cái bây đứa mới đi đứa đã lớn
    sa chân sẩy tay đui què sứt mẻ nửa đòi nửa đoạn
    chết không được mà sống cũng không được
    tau chưởi cho dứt nọc dòng giống của bây cho bây chết sạch hết
    không bà không con
    không phúng không điếu
    không tưởng không niệm
    không mồ không mả
    tuyệt tự vô dư
    tau chưởi cho bây chết hết
    chết sạch hết
    không còn một con
    không còn một thằng
    không còn một mống
    chết tiệt hết
    hết đời bây

    Trần Vàng Sao



    Nguồn:http://www.vietthuc.org


              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • CHÁN NHƯ CON GIÁN
    _____________________



    Dân oan ức vẫn lu loa công bằng bác ái
    Tổ quốc đói nghèo mãi lải nhải bóng banh
    Giặc dữ lăm le gặm nhấm dần từng lãnh hải
    Cứ lật mấy cuốn tiểu thuyết Tàu dạy bọn trẻ đầu xanh!





    ĐCĐ - Vạc ăn đêm
    thivien.net
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Anh có nghe thấy không
    _____________________
    (Gửi một nhà thơ xưa đã nổi tiếng)




    Cửa đóng lại từ chín giờ
    Không một cuốn sách chờ đợi
    Dù những ngôi sao đang nở trên trời
    Dù đêm mùa xuân bắt đầu trở lại

    Tất cả hướng về biển
    Bọt cứ tan trên bãi cát xa
    Mà cửa bể vẫn im lìm chưa mở

    Bao giờ nghe được bản tình ca
    Bao giờ bình yên xem một tranh tĩnh vật
    Bao giờ
    Bao giờ chúng nó đi tất cả

    Những con người không phải của chúng ta
    Vẫn ngày ngày ngày ngang nhiên sống

    Chúng nó còn ở lại
    Trong những áo dài đen nham hiểm
    Bẻ cổ bẻ chân đeo tội ác cho người

    Chúng nó còn ở lại
    Trong những tủ sách gia đình
    Ở điếu thuốc trên môi những em bé mười lăm
    Từng bước chân các cô gái
    Từng con đường từng bãi cỏ từng bóng tối
    Mắt quầng thâm còn nhỡ mãi đêm

    Chúng nó còn ở lại
    Trong những tuổi bốn mươi
    Đang đi vào cuộc sống
    Như nấm mọc trên những thân gỗ mục

    Người bán giấy cũ
    Đã hết những trang tiểu thuyết ế
    Những trang báo ngày xưa
    Đang bán đến những trang sách mới
    Những bài thơ mới nhất của anh

    Anh muốn giơ tay lên mặt trời
    Để vui da mình hồng hồng sắc máu
    Mấy năm một điệu sáo
    Như giọng máy nước thâu đêm chảy

    Chung quanh còn những người khôn ngoan
    Không có mồm
    Mắt không bao giờ nhìn thẳng

    Những con mèo ngủ yên trên ghế
    Trong một cuộc dọn nhà

    Những con sên chưa dám ló đầu ra
    Những cây leo càng ngày càng, tốt lá

    Một nửa thế giới
    Một nửa tâm hồn
    Một nửa thế kỷ
    Chưa khai thác xong

    Bây giờ không còn những tiểng nổ to
    Nhưng còn những tiếng rạn vỡ
    Có thể thu hết những khẩu súng phản động
    Nhưng vẫn còn
    Những khẩu súng đưa người tự tử.

    Anh có nghe thấy không
    Chỗ nào cũng có tiếng
    Chưa nói lên

    Những người của chúng ta
    Đang mờ mờ xuất hiện
    Le lói hy vọng
    Trên những cánh đồng lầy

    Nghìn năm cũ phủ mất nhiều giá trị
    Đốt nghìn kinh chưa thắp sáng cuộc đời

    Vào một cuộc đấu tranh mới
    Với những người không phải của chúng ta
    Anh có nghe thấy không

    Vào một cuộc đấu tranh mới
    Để mở tung các cánh cửa sổ
    Mở tung các cửa bể
    Và tung ra hàng loạt hàng loạt
    Những con người thật của chúng ta.





    Văn Cao (Giai phẩm Mùa xuân – tháng 2, 1956)
    thica.net
              
Hình đại diện
Bạch Vân
Bài viết: 5410
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 19:19
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Bạch Vân »

          


  • TÔI RẤT SỢ RỒI SẼ MỘT NGÀY

    Tôi rất sợ
    rồi sẽ một ngày
    hình Mao Trạch Đông rất to
    đóng khung thật đẹp
    treo ở nơi trang trọng nhất trong nhà
    .
    Những lá cờ
    nền đỏ, 5 ngôi sao vàng
    một lớn, bốn nhỏ
    phần phật tung bay khắp phố
    .
    Những con đường
    Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Trưng Vương
    gợi những trang sử hào hùng, bất khuất
    thay bằng những cái tên Tàu lạ hoắc.
    .
    Tôi rất sợ
    rồi sẽ một ngày
    cầm trong tay tấm Chứng Minh Nhân Dân
    tên của mình được phiên âm
    đọc lên như người nói ngọng
    .
    Những đứa trẻ Việt Nam đến trường
    xì xồ tiếng Quảng Đông, Quan Thoại
    đọc Ngũ Kinh, Tứ Thư
    Truyện Kiều của Nguyễn Du
    vứt vào sọt rác
    .
    Và tôi cũng rất sợ
    rồi sẽ một ngày
    trên bản đồ thế giới
    mảnh đất hình chữ S
    với cái tên Việt Nam thân thiết
    thành Khu Tự Trị Ngoại Biên (1)
    không còn nằm trong Liên Hiệp Quốc
    vì đã mất tư cách thành viên
    .
    Tuổi trẻ Việt Nam
    trong cơn tủi nhục, hận thù, cuồng nộ
    sẽ đào mồ cuốc mả Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng
    phanh thây Đỗ Mười (2)
    bằm nát thi thể Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng
    đổ vào hố xí
    .
    Nhưng có làm được việc ấy cũng quá trễ
    không thể lật ngược thế cờ
    dân tộc Việt Nam vĩnh viễn mất tự do
    vĩnh viễn làm nô lệ
    .
    Hỡi tất cả 90 triệu người Việt Nam!
    Hỡi toàn thể cộng đồng người Việt hải ngoại!
    không còn là chuyện viển vông
    cái ngày đáng sợ ấy
    đang sờ sờ trước mắt
    bằng Hội Nghị Thành Đô (3)
    Đảng Cộng Sản đã cam tâm bán nước
    .
    Ngay bây giờ
    Chúng ta hãy noi gương người Miến Điện (4)
    cùng cất tiếng nói
    đồng loạt đứng lên
    đất nước đang thậm chí nguy nan
    nếu cứ “lửng lơ con cá vàng”
    cái ngày đáng sợ ấy … sẽ đến.
    .
    Sài Gòn ngày 22 tháng 11 năm 2015
    Một thầy giáo dạy Văn yêu nước

    LHD

    CHÚ THÍCH:

    1/ Trong tài liệu tuyệt mật liên quan tới Việt nam này của mình, Wikileaks khẳng định thông tin dưới đây nằm trong số 3.100 các bức điện đánh đi từ Hà nội và Thành phố Hồ Chí Minh của cơ quan ngoại giao Hoa kỳ tại Việt nam gửi chính phủ Hoa kỳ, tài liệu này có đoạn ghi rõ “… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công CNCS, Đảng CSVN và nhà nước Việt nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt nam bảy tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt nam được hưởng quy chế Khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng tây…. Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020)để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”. (http://www.vantholacviet.org/news-2259/ ... -kinh.html)

    2/ Tham dự Hội Nghị Thành Đô về phía VN có: Nguyễn Văn Linh (TBT đảng CSVN) làm trưởng đoàn, Phạm Văn Đồng (Cựu Thủ Tướng) làm cố vấn, Đỗ Mười (Thủ Tướng) là thành viên. NVL và PVĐ đã chết, Đỗ Mười (98 tuổi) vẫn còn sống. Phía TQ có Giang Trạch Dân (TBT) và Lý Bằng (Thủ Tướng).

    3/ Nhóm họp trong 2 ngày tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên TQ.

    4/ Đảng Liên Minh Quốc Gia Vì Dân Chủ (NLD) Miến Điện của bà Aung San Suu Kyi đã thắng cử và giành được quyền thành lập chính phủ trong cuộc bầu cử tự do đầu tiên vào đầu tháng 11/2015 sau 25 năm dưới chế độ độc tài, quân phiệt. (theo VOA và BBC)

    Nguồn: http://baotoquoc.com


          
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Hoàng Vân »



  • THẾ HỆ TÔI, MỘT THẾ HỆ CÚI ĐẦU




    Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu
    Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác
    Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược
    Chỉ ngẩng đầu…
    __________…vì…
    _______________…đôi lúc…
    _______________________…phải cạo râu!


    Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất
    Cuộc sống bon chen
    Tay trần níu chặt
    Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.

    Thế hệ tôi, nhận quá nhiều những di sản hoang mang
    Đâu là tự do, đâu là lý tưởng?
    Đâu là vì mình, và đâu là vì nước
    Những câu hỏi vĩ mô cứ luẩn quẩn loanh quanh…

    Thế hệ tôi, ngày và đêm đảo lộn tanh bành
    Đốt ngày vào đêm, và đốt đêm không ánh sáng
    Nếu cho chúng tôi một nghìn ngày khác
    Cũng chẳng để làm gì, có khác nhau đâu?

    Thế hệ tôi, tự ái đâu đâu
    Và tự hào vì những điều huyễn hoặc
    Tự lừa dối mình, cũng như lừa người khác
    Về những niềm tin chẳng chút thực chất nào!

    Chúng tôi nghe và ngắm những siêu sao
    Chỉ với mươi lăm nghìn cho vài ba tin nhắn
    Văn hóa ngoại giao là trà chanh chém gió
    Và nồi lẩu tinh thần là những chiếc I-phone

    Thế hệ tôi, ba chục đã quá già
    Và bốn chục, thế là đời chấm hết
    Không ghế để ngồi, thì thôi, ngồi bệt
    Mối lo hàng ngày là tiền trong tài khoản có tăng lên?

    Thứ đắt nhất bây giờ là từng lạng NIỀM TIN
    Thứ rẻ nhất, lại là LỜI HỨA
    Sự dễ dãi đớn hèn khuyến mại đến từng khe cửa
    Có ngại gì mà không phản bội nhau?

    Không, tôi không đại diện thế hệ mình đâu!
    Và thế hệ tôi cũng không đại diện cho điều gì sất!
    Trăm năm sau, lịch sử sẽ ghi vài dòng vắn tắt:
    Có một thế hệ buồn, đã nhạt nhẽo đi qua…



    GIA HIỀN
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Đinh cào cỏ

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Đinh cào cỏ
    ___________________
    Babui (Danlambao)







    Hết xuống ruộng để cày như thằng Hải
    Giờ tới bài dọn rác của thằng Thăng
    Sao chúng mày giỏi đóng kịch mị dân
    Chừa đống rác Ba Đình cho ai dọn?


    Rác Ba Đình đống to như trái núi
    Có xác sình hoại tử quá hôi tanh
    Gây ô nhiễm cả 3 miền đất nước
    Sao lạy thờ mà không dẹp nó đi!

    Ông chủ Nam Kỳ từ nay sướng nhé
    Có được thằng đầy tớ Bắc lưu manh
    Vừa lên chức tân bí thư thành ủy
    Thăng ca bài long đạo mỏi găng tay

    Cầm cào cỏ y như Trư bát giới
    Hắn được bầy ruồi nhặng bám bu quanh
    Rõ đích thị Thăng là thằng vua cỏ
    Chuột Ba Đình sa hũ nếp phương Nam

    Vào vơ vét, nổi danh là con hạm
    Từ sông Đà qua dầu khí, giao thông
    Thăng đích thị là âm binh của Trọng
    Bọn Bắc Kỳ vào cai trị Miền Nam

    Tổng bí thư phải là người Miền Bắc?
    Đảng chúng ông dân chủ thế là cùng!
    Đừng chụp mũ đảng Ba Đình kỳ thị
    Chờ đến ngày Hán hoá thế là xong.



    Babui
    nguồn: danlambaovn.blogspot.com


    :giggles:
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Việt Nam! Thoi đã thoi rồi

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Việt Nam! Thoi đã thoi rồi
    ___________________
    Cộng Nô (Danlambao)



    Việt Nam! Thoi đã thoi rồi,
    Đất mòn biển mất,Tập ngồi cười khinh.
    Cầu tiêu còn ở Ba Đình,
    Còn xác thối rữa đấng tình chửi cho.
    Một đàn đảng cộng làm trò,
    Nói không thành có,lập lò tham ô.
    Chỉ chờ thằng Chệt nhảy vô,
    Văn tự bán nước Thành Đô tới rồi.
    Việt Nam! Đất nước của toi,
    Hào khí đánh Chệt mất rồi còn đâu,
    Chỉ còn Trọng lú ngồi lau,
    Quên mất sử Việt,đầy đầu Mác Lê.
    Thôi đừng diển nữa trò hề.


    Cộng Nô
    nguồn: danlambaovn.blogspot.com


    :evil:
Hình đại diện
nắng thủy tinh
Bài viết: 3538
Ngày tham gia: Thứ sáu 15/05/15 06:14

Thơ thời sự

Bài viết bởi nắng thủy tinh »

Đi lang thang trong tuần qua, tình cờ đọc được vài bài thơ mới hay hay, Nắng mang về dán nha anh Hoàng Vân, nhớ có đề mục " thơ thời sự " mà sao Nắng tìm hong ra, có gì thì làm phiền anh "di dời" giùm Nắng nha, cám ơn anh nhiều :)

--------------

HOAN HÔ các bộ nhà ta
Cá chết cả tháng họp ra họp vào
Nguyên nhân chẳng biết thế nào
Chắc lại tiếp tục họp vào họp ra
Có khi phải hỏi nước Nga
Nếu vẫn chưa rõ hỏi qua nước Lào
Cho dù kết quả thế nào
Thì vẫn tiếp tục họp vào họp ra.
Nếu bí thì hỏi Canada.
Chưa có đáp án điện qua Hoa Kỳ.
Bố ấy mà chẳng nói gì
Ta lại tiếp tục hỏi lì Israel
Đúng lúc nó có hơi men
Nó ngồi nó bảo số đen kệ mày
Vậy thôi thống nhất thế này
Chuyện này nội bộ, chớ bày thêm ra.
Cầm tay nói nhỏ Formosa
Đại cục là chính bỏ qua hiểu lầm
Cùng nhau ta hát vang cùng
Bài ca thép mới, chách bùm, keng keng .
Kết thúc cuộc trò chuyện

st

--------------

Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen
Ngoại thương mời khách ăn kem
Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma
Ngân hàng ngồi dập đô la
In giấy vàng mã, sống qua từng ngày
Sư phạm trước tính làm thày
Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.
Điện lực chẳng dám bô bô,
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào,
Mở hàng trà đá, thuốc lào...cho vui
Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi
"Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu"
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?
Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn.....
Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.
Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời
Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than
Thuỷ sản công việc an nhàn
Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao...!
Hàng hải ngồi gác chân cao
Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi
Bác sĩ, y tá có thời
Học xong về huyện được mời chích heo...


st


-------------

ĐẤT NƯỚC MÌNH


Đất nước mình thượng võ lắm phải không em
Khi chính quyền được sinh ra từ nòng súng
Từ trước đến giờ luôn vỗ ngực mình là đúng
Ai nói khác đi sẽ lập tức bị bịt mồm

Đất nước mình chữ nghĩa lắm phải không em
90 triệu dân có hai tư nghìn tiến sỹ
Còn đang mải mê với những điều lớn lao kỳ vĩ
Đến nỗi con cá chết cũng chẳng hiểu tại sao

Đất nước mình toàn vẹn lãnh thổ phải không em
Nhưng mà sao thác Bản Giốc, ải Nam Quan bị mất?
Sao Hoàng Sa hơn bốn mươi năm chia cắt?
Sao Trường Sa cứ bị gặm nhấm dần dần?

Đất nước mình bình yên lắm phải không em?
Sao đại hội đảng phải mang xe thiết giáp ra hù doạ
Bình yên sao lắm thế lực thù địch quá
Bình yên sao chết ba chục mạng mỗi ngày

Dân đen mình chỉ là cái móng tay
Đảng lãnh đạo mới muôn năm vĩ đại
Chỉ chiến thắng thôi không bao giờ thất bại
Hô tiến lên mà chẳng biết sẽ về đâu

Đất nước mình ngộ quá phải không em
Dân chúng điêu linh mà chẳng thấy ai chỉ đường dẫn lối
Rừng biển chết, nhưng các quan thì chưa vội
Còn mải mê thậm thụt với đi đêm

Đất nước mình vui quá, phải không em?


st
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20030
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Hoàng Vân »

          

.. :lol2:          .:giggles:          .:trshnkrchf:          .:applaud:          .:allright: ..

          
Trả lời

Quay về “Việt Nam”