Thơ thời sự ..

Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Ngoc Han »

                  • "THI-SĨ GIA-TRUYỀN"
                    Mời xem thơ chửi cộng-sản trong hàng ngũ con cháu cán-bộ cộng-sản Viêt-Nam.
                    Đây là bài thơ "nhái" post bởi cháu nội của ông tổ Việt Cộng Cù Huy Cận,
                    con trai ông Cù Huy Hà Vũ là Cù Huy Hà Bảo làm thơ hay cũng như ông Nội mình:




    Ca dao thời chống cộng sản
    _______________________________________
    Cù Huy Hà Bảo (Danlambaovn)


    Ai đem cộng sản sang sông
    Để cho cộng sản diệt dòng giống Tiên

    Trọng ơi thương lấy Dũng cùng
    Tuy rằng khác ý nhưng chung đảng hèn

    Một cây làm chẳng nên non
    Trọng , Sang cộng Dũng ta còn khổ hơn

    Công cha như núi thái sơn
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
    Một lòng theo nước Trung Hoa
    Cho tròn bốn tốt mới là anh em

    Ước gì cho gió nổi lên
    Thổi bay cộng sản những tên giết người

    Nói lời phải giữ lấy lời
    Đừng như Trọng lú nói rồi quên ngay

    Ba đồng một nắm trầu cay
    Hoàng sa đảng bán từ ngày còn không
    Công Hàm chữ ký của Đồng
    Bây giờ còn chối lòng vòng làm chi

    Dũng nhất Sang Trọng đứng nhì
    Trong ba thằng ấy Hùng thì đứng ba

    Trăm năm trong cõi người ta
    Thằng dân với đảng vốn là ghét nhau
    Trải qua mấy cuộc bể dâu
    Thằng dân quá khổ đảng giàu thêm ra

    Con ơi nhớ lấy lời cha
    Nếu còn cộng sản Trường Sa của Tàu

    Đảng ơi chớ vội cười lâu
    Cười người yêu nước hôm sau người cười

    Chơi bạn chọn bạn mà chơi
    chọn chồng có đảng là đời tiêu tan

    Đàn kêu tích tịch tình tang
    Bao giờ hết cảnh dân oan bao giờ
    Bạc liêu nước chảy lờ đờ
    Chị Tần có mẹ mới vừa tự thiêu

    Chiều chiều Bìm Bịp kêu chiều
    Đừng nghe cộng sản nói điêu vô cùng

    Bây giờ Kiên Hỏi Trọng Khùng (1)
    Bỏ đi điều bốn luật rừng được chưa
    Kiên hỏi thì Trọng xin thưa
    Mai tao đuổi việc,cho chừa nhé con

    Còn trời còn nước còn non
    Nếu còn cộng sản dân còn khổ đau
    À ơi... ví dầu ví dậu ví dâu
    Đảng ta đánh Mỹ cho Tàu cho Nga

    Má ơi đừng gả con xa
    Gả con qua Mỹ để mà yên thân
    Má ơi đừng gả con gần
    Công An bộ đội cù lần học ngu (2)

    Lên chùa thấy phật muốn tu
    Về nhìn đảng cướp muốn tù cho xong

    Mấy đời bánh đúc có xương
    Mấy đời cộng sản nó thương dân nghèo (3)





    • Chú Thích:
      • (1) Câu hỏi Nguyễn Đắc Kiên Phú Trọng
        (2) Báo VN đăng học dốt cho đi bộ đội
        (3) Sưu tầm

      P/s: Vài lời gửi đến Các Cô Bác, Anh chị Trong Thôn DANLAMBAO
      (Dạ thưa các anh chị cô bác trong thôn em thử làm một bài ca dao tục ngữ nếu đọc nghe hay xin ủng hộ tinh thần để em tiếp tục viết về chủ đề này, bằng không em xin chuyển đề tài khác)


      nguồn: danlambaovn.blogspot.com
Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Thơ

Bài viết bởi NTL »

Chào bác Ngọc Hân.
Tui nhớ y hình có lần kêu bác bằng... công chúa. Quê xẽ rồi... quên luôn !
Bữa nay mới nhớ ra đậng sorry cùng bác.

À... chuyện VN.
Nghe nói là... đúng sai thiệt hổng rõ... chừ tha hồ chửi heng bác, hổng phải ở quốc ngoại mà ngay trong nước kia.
Chửi đã đời cho hạ hoả. Chửi ai cũng được, chửi cái chi cũng đậng,

Nhưng phải kiêng cữ hai điều :
Thứ nhứt : Đừng hô hào lật đổ chế độ ( lật ai thì lật nhưng đừng lật chủ nghĩa xã hội và đảng cộng sản )
Thứ nhì : Đừng xía dzô tranh giành quyền lợi của đảng, Đồng tiền dính liền khúc ruột. Đòi chia cơm sớt cháo là có đường tương chao ngay.

CS là một loại ung thư, càng lâu càng phát tán và huỷ hơại mạng sống con người.
Hồi xưa chúng triệt để dùng bạo lựchuyên chánh vô sản. Chừ thì khôn rồi Và chúng lẳng lặng hồn nhiên nghe chửi. Chửi quá thì chúng mang vài con dê nhỏ ra tế thần mần màn sửa sai. Còn bằng như gập đứa hung nhắm hổng yên, chúng mới dùng biện pháp mạnh cho tởn.

Chửi CS thì chửi tới chết. Bọn mặt trơ trán bóng ni mần thinh nghe, miễn sao tiền cứ chạy vào, đừng chạy ra là được tất !
Thôi, tui vái chào bác và lui ra.
Mới mốt có chi chạy dô nói tiếp.
Thân kính.
Make the long story... short !
Hình đại diện
Quy Nam
Bài viết: 824
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 18:52

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Quy Nam »

  • :allright:

    Chửi ..
    • để nuôi lửa căm hờn
    • để vạch trần tội ác
    • để nhắc nhở không thôi
    • để giữ áp lực thay đổi
      ...


    Chửi bậy thì miễn bàn, nhưng chửi hay, chửi thâm thúy, chửi phân trình độ cao thấp, chính tà thì nên ghi nhớ, lập lại, truyền giảng cho đến khi cái tệ nạn đó biến mất.
    Đánh quỷ Cộng Sản bằng nhiều cách và chửi là một cách. Nếu mọi nhà, mọi người đồng thanh ra đường chửi thì CS sẽ sụp ngay trên đất nước VN. Qua tiếng chửi đồng nhất, guồng máy đàn áp sẽ tan rả theo ý dân .. :applaud:

    Ca dao cho phép gom trọn ý dân trong vài câu đơn giản, ước gì được lập lại trên đầu môi vang dội của toàn dân VN .


    Ước gì cho gió nổi lên
    Thổi bay cộng sản những tên giết người
Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Ngoc Han »

Chào chị Lú, anh Quy Nam và bà con cô bác
Có bài viết mới của Song Chi mời chị Lú anh Quy Nam và phố đọc, cũng đề tài muôn thuở về "quê nhà".

Có lẽ vì chúng ta
chưa đủ đau, đủ nhục
Sun, 08/23/2015 - 17:08 — songchi
Song Chi.

Lại sắp đến ngày 2.9. Đúng 70 năm kể từ khi đảng cộng sản cướp chính quyền từ tay chính phủ Trần Trọng Kim, thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa theo tư tưởng, đường lối của chủ nghĩa Mác Lênin, và 40 năm kể từ ngày VN thống nhất thành một, nhà cầm quyền sẽ lại tổ chức kỷ niệm tưng bừng, nhằm nhắc nhở người dân về những chiến thắng, những công lao tô vẽ trong quá khứ và cố làm người dân quên đi hiện thực ngổn ngang của đất nước.
Nhưng có vẻ như những lời ca tụng quá khứ, công ơn của đảng của chính phủ ấy cứ mỗi năm mỗi nhạt đi chả mấy ai buồn nghe. Người dân bình thường còn phải chạy đuổi theo cuộc mưu sinh, chạy theo vật giá leo thang mỗi ngày, chạy trường cho con, chạy kiếm thêm tiền dành thân phòng khi tai nạn ốm đau, tuổi già sức yếu…; còn đám trẻ vô tư vô lo thì chỉ coi ngày 2.9 như thêm một ngày nghỉ lễ tha hồ ăn chơi.
Còn lại những ai có lòng với đất nước, cứ mỗi dịp 2.9, 30.4 và những ngày lễ khác của chế độ là chúng ta lại đối diện với những câu hỏi: độc lập thống nhất đã bao nhiêu năm rồi, nhưng tại sao VN vẫn cứ mãi đói nghèo lạc hậu, người dân chưa được hưởng tự do dân chủ, ấm no hạnh phúc thật sự, VN đang đứng ở đâu trên thế giới và sẽ đi về đâu, bao nhiêu năm nữa thì người Việt có thể bắt đầu xây dựng lại từ đầu một nước VN theo một thể chế tự do, dân chủ, tam quyền phân lập?
Tôi không muốn nhắc đến câu hỏi ngớ ngẩn vừa sai từ cách đặt vấn đề vừa tỏ ra mỵ dân của ông Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam “Tại sao chúng ta tốt mà vẫn nghèo, bây giờ phải làm gì?” Nhưng riêng phần tại sao VN vẫn cứ đói nghèo, có lẽ phần lớn trong chúng ta đều đã có câu trả lời từ thực tiễn đất nước, - đó là đảng cộng sản VN đã đi sai đường, đã chọn sai mô hình thể chế chính trị, sau nhiều năm lại bị tha hóa biến tướng trở thành một đảng độc tài, tham nhũng nặng nề, và từ chối mọi cơ hội thay đổi theo hướng tự do dân chủ đa đảng.
Khiến cho đất nước không những bị kềm hãm không thể phát triển mà còn tụt hậu hàng chục, hàng trăm năm về mọi mặt so với các nước láng giềng chỉ trong vòng vài thập niên chứ chưa nói đến thế giới, đạo đức văn hóa xã hội sa sút, con người VN cũng bị thay đổi theo chiều hướng tiêu cực, tai hại hơn, một phần lãnh thổ lãnh hải bị mất vào tay Trung Cộng, đất nước không chỉ bị lệ thuộc nặng nề vào Trung Cộng mà còn phải thường xuyên đối mặt với nguy cơ mất nước…
Tất cả những điều đó chúng ta, những ai đã nhìn ra sự thật sau 70 năm cầm quyền của đảng cộng sản đều đã biết, đã nói quá đủ, quá nhiều trong suốt những năm qua. Nhưng có phải chỉ có mình đảng cộng sản phải chịu trách nhiệm về tất cả mọi chuyện?

Đúng là đảng cộng sản đã sai lầm. Lý thuyết cộng sản chủ nghĩa theo tư tưởng Mác Lênin cùng với mô hình thể chế chính trị độc đảng độc tài, bao cấp hoàn toàn về kinh tế theo kiểu Liên Xô cũ đã bị phá sản, bị vứt vào sọt rác ngay cả quốc gia sản sinh ra nó, sau đó đảng cộng sản VN học theo đảng cộng sản Trung Quốc, cố lắp ghép sửa đổi thành mô hình độc đảng độc tài kết hợp với nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, một hệ thống kinh tế hoàn toàn mới, chưa hề có trong lịch sử, còn về mặt tư tưởng thì tư tưởng Mác Lênin kết hợp với tư tưởng Hồ Chí Minh, mà cũng không ai biết tư tưởng Hồ Chí Minh là gì. Sau gần hai mươi năm gọi là đổi mới, vận hành đất nước theo mô hình này thì kết quả như thế nào chúng ta cũng đã nhìn thấy.

Đúng là đảng cộng sản không vì dân vì nước, bất tài, bất lực, tham nhũng và phá hoại. Nhưng cứ thử hỏi vì sao cái đảng ấy vẫn tiếp tục ngồi trên đầu trên cổ dân ta cho đến nay, khi chỉ còn lại đôi ba nước trên thế giới là chấp nhận?

Chúng ta có thể bị lừa lúc đầu, thậm chí khi đảng hô hào đổi mới vào thập niên 90 của thế kỷ XX chúng ta vẫn có thể tiếp tục bị lừa, nhưng đến bây giờ, ai bắt chúng ta tiếp tục tự lừa mình sau chừng đó năm, chừng đó thông tin cho phép chúng ta thừa sức so sánh giữa những lời nhà cầm quyền nói với những việc họ làm, so sánh tình hình thực tế nước ta và các nước khác?

Cho dù chung quanh chúng ta không ít những tấm gương vươn lên nhanh chóng thần kỳ từ những nước bại trận sau chiến tranh thế giới thứ hai như Đức, Nhật Bản hoặc là nước nghèo, lạc hậu, thua cả miền Nam VN những năm 60-70 như Hàn Quốc, trở thành những cường quốc về nhiều mặt, được thế giới kính nể như hiện tại. Tất nhiên, do những quốc gia này không bị họa cộng sản, đã chọn lựa đúng mô hình thể chế chính trị để xây dựng và phát triển, nhưng không loại trừ một lý do: lòng kiêu hãnh dân tộc và cả tinh thần yêu nước khiến họ biết đau biết nhục từ sự thất bại, nghèo hèn, và quyết tâm xây dựng đất nước trở thành hùng cường.
Nói như vậy không có nghĩa người Việt không yêu nước, nhưng phải chăng lòng yêu nước ấy chưa đủ mạnh, cả cái đau cái nhục cũng chưa đủ?

Nhà cầm quyền chưa thấy đủ đau đủ nhục khi VN dưới sự lãnh đạo của họ luôn luôn bị xếp hạng cao trên thế giới về tham nhũng, độc tài, kẻ thù của internet, nhưng lại luôn nằm trong số những quốc gia xếp hạng chót về phát triển kinh tế, GDP tính trên đầu người, chỉ số chất lượng cuộc sống, chỉ số phát triển con người, tự do báo chí, tự do ngôn luận…, và 40 năm sau khi thống nhất VN vẫn cứ phải vác mặt đi vay nợ thế giới, VN bây giờ không chỉ thua xa từ Indonesia, Singapore, Thái Lan mà ngay cả Campuchia có những khía cạnh cũng thua, ví dụ như chúng ta chỉ làm ra được con ốc vít trong khi Campuchia làm ra được xe hơi, Campuchia dù chính phủ cầm quyền vẫn độc tài nhưng dù sao cũng đã có đa nguyên đa đảng…

Họ cũng không thấy nhục khi người dân, thông qua mạng lưới báo chí bên ngoài, các trang blog, trang mạng xã hội…thường xuyên bày tỏ sự phẫn nộ, căm ghét, phê phán cái chế độ này, cái đảng và nhà nước này.

Họ cũng không thấy nhục trong mối quan hệ bất bình đẳng và luôn luôn thiệt hại với Trung Quốc, mối quan hệ đã khiến họ, dưới mắt người dân là một nhà cầm quyền hèn nhát, nhu nhược, thậm chí bị nhân dân chửi thẳng là bán nước, ghi thêm một vết nhơ muôn đời trong lịch sử.

Nhà cầm quyền thì như thế, còn người dân, dường như chúng ta cũng chưa đủ đau đủ nhục dù 40 năm sau khi thống nhất, quê hương vẫn lầm than, người Việt vẫn phải tha hương khắp nơi kiếm sống, đi làm thuê cho thiên hạ, đi làm dâu xứ người; và vì cái nghèo, cái hèn nên nhiều người làm liều ăn cắp ở Nhật, đi buôn lậu, buôn cần sa ở Anh và các nước Đông Âu, đi làm gái ở Campuchia, Thái Lan, Singapore…Hình ảnh ngưởi Việt trên thế giới, do đó, cũng bị coi thường, rẻ khinh.

Người Việt chúng ta dường như chỉ biết lo vun quén cho bản thân, cho cái riêng mà ít khi nghĩ đến cái chung.
Vì chỉ nghĩ đến cái lợi riêng của đảng nên đảng cộng sản cương quyết không chia sẻ quyền lực cho bất cứ ai, bất chấp lợi ích của đất nước, của dân tộc.

Người dân thường thì chỉ lo cho cuộc sống của bản thân và gia đình, mũ ni che tai trước những bất công phi lý của xã hội và sự thối nát của chế độ, tự nhủ chuyện chính trị, chuyện nước đã có đảng, có nhà nước lo, mở miệng chỉ thiệt đến thân.

Thói quen ít nghĩ đến cái chung bắt đầu từ những hành vi rất nhỏ trong cuộc sống, như nhà mình thì giữ thật sạch nhưng con hẻm chung có bẩn cũng mặc kệ, hoặc sẵn sàng vứt rác nơi công cộng, cái gì của mình thì tiết kiệm, dè sẻn nhưng của chung thì hoang phí. Chẳng hạn từ thời bao cấp, công nhân viên vì đồng lương không đủ sống đã tìm cách bớt xén, thủ lợi ở cơ quan từ việc xài điện chùa, nước chùa, điện thoại chùa cho tới dùng giờ công làm việc riêng…

Quan chức từ cấp thấp đến cấp cao khi đã ngồi vào chỗ chỉ biết nghĩ cách bám ghế cảng lâu càng tốt, lo vơ vét càng nhiều càng tốt, bớt xén, rút ruột các công trình, đẻ ra những dự án khổng lồ, những tượng đài hoành tráng, vung tiền cho những dịp lễ lạc, kỷ niệm hàng năm…để ăn, bất chấp chất lượng và hậu quả ra sao, bất chấp nước còn nghèo dân còn đói khổ. Rồi nào mải mê tranh giành ghế, đấu đá nhau, thi nhau xây nhà to, mả to, nhà thờ họ to, đưa con đi du học, chuyển tiền ra nước ngoài…

Trí thức còn đang mải kiếm thêm cái bằng thạc sĩ, tiến sĩ, nghệ sĩ còn đang phải chạy xin cái danh xưng nghệ sĩ ưu tú, nghệ sĩ nhân dân. Còn giới trẻ, một bộ phận còn đang than khóc cho một nhóm nhạc K-pop, cho một trận bóng đá thua của nước nhà, khóc thương theo những câu chuyện lâm li của những cuốn tiểu thuyết ngôn tình của Trung Quốc, say sưa theo dõi đời tư của ca sĩ này người mẫu kia, chạy theo mẫu điện thoại mới nhất, quần áo mốt nhất, hay xuống đường đánh nhau vì hai hot girl, thậm chí tệ hơn, ăn chơi đốt đời với ma túy thuốc lắc v.v…Chỉ một bộ phận giới trẻ chăm học, nghĩ tới tương lai nhưng cũng vẫn là tương lai của chính mình hơn là tương lai của đất nước.

Vì chưa đủ nhục đủ đau, vì làm việc gì cũng chỉ nghĩ tới mình, nghĩ tới hai chữ VN sau, nên không thèm quan tâm đến cái nhìn của thế giới, từ chuyện hành xử thiếu văn minh, ăn cắp móc túi khi đi ra bên ngoài, cho tới những công trình thể hiện bộ mặt VN với thế giới mà cũng làm như mèo mửa, một ví dụ mới nhất là về sự nhếch nhác của Nhà Việt Nam tại Expo Milano 2015 (Ý), mà dư luận mới được biết sau khi chủ một Facebook đăng tải hình ảnh và bài viết phản ánh.

Chúng ta cũng thường chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt mà không nghĩ đến cái hại lâu dài, ví dụ như nạn chặt chém du khách nhất là khách nước ngoài, không nghĩ đến việc khách nước ngoài vì thế mà không muốn quay lại, gây hại chung cho đất nước trong đó có chính bản thân mình.

Nhiều người đã từng nhận xét VN không phải là nước đang phát triển hay chậm phát triển mà là khó phát triển. Còn chuyên gia kinh tế cao cấp Phạm Chi Lan, trong bài nói chuyện trước các doanh nghiệp nhỏ và vừa trong cả nước tại Đà Nẵng mới đây, đã nói: “Một số chuyên gia WB còn nói đùa Việt Nam có lẽ là mô hình kỳ lạ nhất thế giới. Trên thế giới chia ra gồm nước phát triển, nước đang phát triển, nước chậm phát triển nhưng Việt Nam có lẽ là mô hình đặc biệt nhất. Đó là nước… không chịu phát triển! Đầu tư nhiều đến thế, ODA nhiều đến thế (20 năm qua lượng ODA đổ vào Việt Nam lên tới gần 90 tỉ USD) nhưng đến bây giờ vẫn không phát triển được thì chỉ có thể là… không chịu phát triển!” – chuyên gia Phạm Chi Lan nói một cách khá chua chát.” (“Việt Nam là mô hình kỳ lạ nhất thế giới: Nước… không chịu phát triển!” (Info.net)

Người Việt chúng ta cũng rất giỏi chịu đựng. Đường ống Sông Đà bị vỡ tới 13 lần, giữa thế kỷ XXI mà người dân thủ đô phải xếp hàng lấy nước như thời bao cấp nhưng chúng ta vẫn chịu được, bị Bộ giáo dục hành suốt bao nhiêu năm qua bao nhiêu lần cải cách, thay đổi xoành xoạch vẫn chịu được, tiền thuế của mỗi người dân chúng ta bị cái nhà nước này tiêu xài phung phí, ăn ngập họng, làm ăn thua lỗ, thất thoát, bắt dân phải gánh nợ, chúng ta vẫn chịu được v.v và v.v…
Một chế độ tồi tệ đến thế chúng ta vẫn chịu được. Thì là lỗi của chúng ta hay lỗi của nhà cầm quyền?

Có vẻ như lâu nay lối thoát duy nhất của chúng ta là… chửi. Chúng ta chửi chế độ, chửi bọn quan tham, bọn bán nước, bọn bất tài… Chưa bao giờ trước đây người dân VN từ ông tài xế taxi, bà bán bún ngoài chợ cho tới dân trí thức, các blogger, nhà báo tự do…có thể thoải mái chửi chế độ, chửi nhà cầm quyền đến thế. Nhà cầm quyền có biết không? Thừa biết. Nhưng tại sao họ vẫn để lơ? Thứ nhất là vì người ta chửi nhiều quá, nếu bất cứ ai chửi chế độ cũng bắt bớ, giam cầm thì có mà bắt mà giam hàng chục triệu người. Thứ hai, bởi vì chửi không làm cho chế độ này sụp được, thậm chí chửi nhiều khi còn là một cách xả xú páp, chẳng thà để dân chửi cho hả rồi dân lại lùi lũi lo kiếm ăn còn hơn dân ôm lấy nổi căm giận trong lòng và một ngày xuống đường, đấu tranh lật đổ chế độ.

Chúng ta chửi không làm cho chế độ này sụp đổ được, cũng như chúng ta chửi Trung Cộng không làm cho Trung Cộng sợ mà không dám tiếp tục gây hấn, cướp phá ngư dân Việt, hay xâm lấn dần lãnh hải lãnh thổ VN.

Những người dân ở các nước XHCN Đông Âu cũ cho tới các nước Bắc Phi đã phải xuống đường thay đổi chế độ độc tài, đòi lại quyền tự quyết vận mệnh của đất nước, của dân tộc.
Còn người Việt, bao giờ thì nỗi đau, nỗi nhục,
nỗi giận dữ của chúng ta đủ mạnh để biến thành hành động?
[ Song Chi ]
Nguồn : RFA
http://www.rfavietnam.com/node/2756
Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi NTL »

*

Mấy bác ơi.
Chuyện VN suy nghĩ miết rồi ngơ ngác.
Có hô hào chớ, nhưng hô hào để sửa đồi, cái kiểu góp ý đặng làm cho tốt hiện tượng xấu, chớ còn bản chất thì... xưa rày vẫn tốt nguyên, bời đảng là đuốc soi đường, hổng có đảng cả nước sẽ... đi lạc !

Hô hào kiểu nớ tết côngo đảng mới lung lay.
40 năm dài thòng, rễ con rễ cái mọc tùm lum, đảng đã xây dựng nguyên một hệ thống tự bón phân và tưới nước, sẽ không bao giờ vườn tược phá sản nổi, trừ khi... ta đủ sức và đủ đảm lược, mang cuốc xẻng dzô cày tung nó lên.
Chuyện cày tung lên ấy phải do người trong nước đề xướng và chỉ huy.

Nhưng.... ngó bộ tới nay vẫn êm re hổng động cuốc động xẻng chi dzáo. Sao kỳ dzậy ?
Đâu có kỳ. Ai có cuốc có xẻng thì cứ, tui hổng có nên tui chỉ góp sức bằng... miệng !

Ù lì ngó chừng là bịnh chung, hổng riêng chi tại á chấu phi châu mà dám còn tất cả các châu, nơi dân tình phải chật vật kiếm sống.
Nên dzồi... bần cùng hóa, ngu xuẩn hóa, và nhứt là "kinh hoàng hóa" làm tê liệt sức phản kháng, xưa rày vẫn là chánh sách hàng đầu của cộng sản !

Sống miết với rắn, nhìn miết đám rắn, nghe miết chuyện độc hại của nọc rắn ... người ta bỗng thấy mình có phước vì tới nay vẫn chưa bị... rắn cắn bao giờ. Thành lại càng phải phòng thủ thêm, bằng cách tìm mua antidot do các thày lang bán ra.
Và đám lang bất lương này vốn chuyên nghiệp nuôi rắn bỏ mối. Rắn nuôi để lấy nọc mần thuốc chủng, và để thả ra ngoài đường cho thiên hạ sợ mà tìm mua thuốc trị phòng thân, có thế kinh doanh mới tấn phát.

Sau cùng chuyện rắn là chuyện luẩn quẩn một vòng.
Chưa kể đám rắn (y hình) vốn sống dai vì xưa rày chúng có khả năng... tự lột da mần màn thích ứng.
CS đã xụp từ lâu ngay tại cái nôi chuyên chính vô sản, trong kh ấy CS á châu vẫn phây phây ?
Nghĩ miết vẫn chưa thấy miếng ánh sáng !

Ta hãy nghe một sanh viên đông đức cởi mở tấm lòng..., rằng mọi việc xảy ra như một giấc chiêm bao đẹp. Ngủ một đêm thức dậy, thấy đất nước thống nhứt hổng tốn gịot máu viên đạn, thậm chí không tốn cả giọt mồ hôi.
Vậy là sao ? Là dân tộc á châu hồng phúc vốn thiếu thốn chăng ?

Thời pháp "ta" chống pháp thành công, thời mỹ "ta" chống mỹ thành công. Thời này toàn nước chán ghét CS mà chống 40 năm CS vẫn sống vui và sống khoẻ. Ngộ hông ?
Thưa hổng ngộ chi dzáo. Pháp mỹ ngoại nhơn đồng nghĩa với xâm lăng. CS tức đảng vẫn là người việt.
Người việt cai trị người việt, cai bằng độc đảng và trị bằng bạo lực. Thế thì có thoát đàng trời.

Thỉnh thoảng được đảng phát cho ly nước, miếng bánh, thinh không đời đẹp tươi, "ta" sanh phởn, rồi có lúc ta ước ao sống kiếp rắn, bởi cùng loải thì hổng lo chết vì nọc !

Người trong nước hổng tự mình gồng lên gánh vác đại cuộc, mà cứ chờ quốc tế làm dùm thì... hành trình còn dài lắm, chưa kể đường đi sẽ không đến bao giờ. Ráng lên các bạn ơi.
Make the long story... short !
Hình đại diện
Quy Nam
Bài viết: 824
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 18:52

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Quy Nam »

Ngoc Han đã viết:Chào chị Lú, anh Quy Nam và bà con cô bác
Có bài viết mới của Song Chi mời chị Lú anh Quy Nam và phố đọc, cũng đề tài muôn thuở về "quê nhà".

Có lẽ vì chúng ta
chưa đủ đau, đủ nhục
Sun, 08/23/2015 - 17:08 — songchi
Song Chi.
...
          
.. :trstntrm: .. haha huhu .. :tears: .. anh Ngọc Hân không chịu đọc "người Nam" .. :trshnkrchf:


Hình ảnh
Hình ảnh
Hình ảnh
Hình ảnh


:pntfngrri: http://nguoinam.com/phpbb/viewtopic.php ... 4360#p4360 :pntfngrlft:
          
Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Ngoc Han »

Anh Quy Nam

So gi sogi, không coi kỹ nên không thấy. Chắc nên xóa?
Hình đại diện
NTL
Bài viết: 1323
Ngày tham gia: Chủ nhật 17/05/15 14:20

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi NTL »

*

Haha...
Bác Ngọc-Hân hổng biết bài nọ dán rồi heng. Mà tui cũng hổng biết luôn, cho dù tui vào vườn làng mội bữa dăm lượt.
Thì đọc chớ, nhưng đâu mà kịp nổi. Lý do chánh là... (theo tui heng, đúng sai hổng biết)... bảng chỉ dẫn trong vườn quá sức rậm rạp, dễ làm người đọc rối rắm hoang mang.

Bên kia kìa (bên nào, haha...) những bài mới đi vào 1 trang riêng, kêu bằng streaming chi đó. Bên đây chúng chạy luôn trong front page, thành ra... (lại theo tui nữa)... "lợi thì có lợi. nhưng răng không còn" Già rồi, răng cỏ vừa thưa vừa lung lay, ngó cái front page thường khi hoa mắt.

Dĩ nhiên cái program viết như vậy thành phải chịu vậy, về lâu vế dài sẽ quen thôi - giả như khả năng học hỏi vẫn còn dính lợi chút ít -
My 2 cents, ban điều hành đừng thèm để ý chi cho mệt. Và bác Ngọc Hân cũng đừng thèm áy náy luôn, cứ để bác Qui-Nam tự điều chỉnh tần số.

Tiện đây lợi dụng sự tình, tui xin chào làm quen mấy bác mấy cô luôn thể, bác Chính Nam, Dzuy Linh, thylanthao, nắng thủy tinh (y hình biết dzôi heng) - còn cô nữa mà tui chưa nhớ ra tên -
Tui hổng rõ bạn bè trong đây bao lớn, thành kêu bằng bác bằng cô theo đúng phép tắc người mình. Ai muốn tui sửa nhớ la làng dùm một tiếng đậng tui update cho kịp.

Hồi hôm bị tướng công thì thầm bên gối, rằng... em bên này hô hào xôm tụ mà hổng thèm xỏ chơn vô giày người khác dùm anh cái. Người ta còn gia đình, chồng vợ, con cái. Rồi bỏ hết đậng vào bưng kháng chiến ha ! Tui nghe xong xệ quá xệ !

*

CS vốn chú trọng tâm lý chiến tranh nên văn công được trọng dụng. Khẩu hiệu hồi nẳm là dành độc lập tự do (và chủ quyền đất nước) nên phải hy sinh chống ngoại xâm. Thời nay khẩu hiệu đã khác. Đổi đời xong thì "thắt lưng buộc bụng xây dựng thành quả xã hội vì thế hệ mai sau" - xây bằng chuyên chính vô sản và dựng bằng kinh tế định hướng XHCN -
Xây miết hổng xong, và càng dựng càng sập.

Rồi bọn khuyển mã ấy (dà, Lú phải xin lỗi đám chó ngựa vì đã lôi xuống so sánh) chúng bèn xoay qua thả lỏng - sau khi đã tận lực chỉ huy đậng vơ gọn và vét kỹ - cho dân lai rai bán buôn dưới danh xưng "kinh tế thị trường".
Tui ngu quá, đọc term nọ hổng hiểu chi dzáo !

Rồi có 2 trự đực rựa từ VN sang tu nghiệp trong department.
Chời hỡi chời... 1 tên (miệng vẩu răng hô, đúng chỉ tiêu XHCN) nói năng sặc mùi vô sản nghe bắt nực gà, trí thông minh của nó đâu đó nhỏ hìu như não kiến. Nó học hỏi thì ít, nhưng học mua bán nhiều hơn, nhứt là mua thuốc tây dzìa cho vợ bán ngay tại phòng mạch. Tên kia mặt mũi sáng làng, được xếp mang theo đậng... học dùm. Dòm thằng nhỏ thấy bắt tội, cái chi cũng ghi ghi chép chép cật lực !

Tui túm ông xếp hỏi tới chuyện "kinh tế thị trường" thì ông ấm ớ tràng giang đại hải nghe tới hoang mang luôn. Chừng hỏi nhỏ thằng đồ đệ, nó thì thầm "kinh tế thị trường là kinh tế thả lỏng theo nhu cầu thị trường. Cách khác, nó là kinh tế hổng định hướng định vị XHCN chi nữa"

Ủa, vậy nó khác kinh tế tư bản khúc nào ? Dà, nó khác ở chỗ nhân danh nhơn dân, đảng vẫn tiếp tục làm chủ.
Hồi xí nghiệp lỗ vốn thì đảng hẳn rất bận bã nên ngó lơ, chừng xí nghiệp phất lên thì đảng lại đang.. rất rảnh.
Thế là có màn gọi lên "làm việc với trên". Làm chi hổng biết, chỉ biết hoậc tốn cái phong bì dắt tay cho đảng cà phê cà pháo qua ngày, hoậc có thể... đảng đòi quyền làm chủ lợi và cho đứa đầy tớ đi... gỡ lịch.

Sau cùng... muốn sống vui sống thọ trong cái nền kinh tế thị trường nọ thì phải có chức sắc của đảng đỡ đầu theo kiểu "có qua có lại". Tham nhũng hối lộ (kêu bằng hủ hóa hở) đâm chồi nẩy lộc và trổ hoa trái tươi tốt. Thinh không bực thang xã hội (đứng đầu và đứng trên là đảng, dưới cùng và sau chót là đám cùng đinh) này sanh thêm giai cấp mới : giai cấp giàu xổi và giàu nổi.

Có vẻ như là... (dà, bị hổng chắc)... chính giai cấp này, cách nào đó, đã tiếp tay giữ vửng chế độ.
Và xã hội dần dà lung lay từ cội rễ. Đảng ngày càng giàu thêm so với dân, chủ nhơn ông đất nước trên nguyên tắc.
Từ ngoài ngó vào, nếu nhìn hổng kỹ người ta dễ dàng kết luận, rằng VN giờ đã "tiến" lắm dzồi.

Cỏ vẻ như "tiến" ở đây được nhìn bằng số building, hotel, xa lộ, phi cảng cầu đường tối tân rất mực. Bằng khối lượng xe hơi, bóp LV, dầu thơm Chanel, cellphone Iphone Ipad. Bằng số du khách du sinh từ VN ra. Bằng lợi tức trung bình cá nhơn trong xã hội (nghĩa là tổng sản lượng quốc gia chia đều trên đầu người)... v.v và v.v.
Hàng loạt những con số rất đáng khích lệ được chưng ra, rồi chánh phủ hân hoan tuyên dương thành quả thắng lợi, bởi ta có ánh đuốc của đảng soi đường.

Thấy vậy mà không vậy. Bao lâu đảng còn đó thì... những con số ấy có thể vẫn tăng. Tăng do báo cáo láo (đảng vốn sở trường và chuyên nghiệp dối trá), và ngay cả tăng do báo cáo thiệt.
Tăng mà hổng tiến thì giải thích cách nào ?

Thưa mức tiến của một xã hội không đánh giá hoàn toàn và duy nhứt bằng những con số thành quả nọ, mà còn dựa trên rất nhiều tiêu chuẩn khác, trong đó kể ra 3 cái chánh : mức an sanh xã hội đồng đều, mức tự do cá nhơn (bao gồm ngôn-luận báo-chí tôn-giáo) và khoảng cách lợi tức giữa các giai tầng thành viên xã hội.
Do cách so sánh này mà tới nay, tại các xứ đang, đã phát triển, và nhứt là tại các xứ còn chịu đựng gông cùm cộng sản, dù lợi tức trung bình đã tăng cao nhịp, thứ hạng của những xứ ấy vẫn lè tè trong bảng xếp hạng cao thấp các quốc gia.

*

Dĩ nhiên chuyện tui đang nói đây ai cũng biết dzồi (khổ lắm nói mãi) Nhưng... theo như bác Qui-Nam thì, nói hoài nói mãi nói bao nhiêu cũng hổng đủ. Có những người vô tình hổng biết, có những người biết nhưng quên, và nhứt là có những người không quên nhưng nay đã nhìn sự việc khác trước.
Quốc nội, họ là đám giàu nổi và giàu xổi. Quốc ngoại, họ khoác áo việt kiều yêu nước, oằn oại khắc khoải chờ mong ngày VN tươi sáng. Và tự ý chung sức góp phần, bằng cách mang tiền về thong thả. VN thoải mái lắm cà, chơi chi cũng rẻ rề, nhứt là chơi gái - Thủ tướng VN ra ngoại quốc dẫn mối đàng hoàng nha : Gái VN vừa đẹp vừa trẻ -
Bởi... "đi ai cũng vậy, đi em em mang ơn". Một công đôi ba việc, góp phần kiến thiết quốc gia, vậy hổng tốt sao ?

Bữa nay ăn mắm ăn muối nên nói sảng, mấy bác mấy cô tha thứ dùm, Lú mang ơn.
Cứ nhắc tới quê nhà là y phép lên máu, ích chi !

:sad:
Make the long story... short !
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Chị Lú, anh Hân .. :flower: ..

    .. :giggles: .. đề nghị bà con thử bấm vào "Liên kết nhanh" ở góc trên trái (dưới cái logo 3 nước Việt Nam) và tận dụng các chức năng trong nút đó ..
    Thật ra nếu mình cầm con chuột rà rà trên trang của "người Nam" thì sẽ khám phá rất nhiều chức năng ẩn tàng khấp mọi nơi .. :yes2: ..

    *

    Về vấn đề kỹ thuật thì "người Nam" không dám so sánh với các diễn đàn khác .. :giggles: .. chỉ biết rằng "người Nam" luôn được cập nhật theo phiên bản mới nhất (hiện nay là 3.1.5 ngày 16-06-2015), bảo đảm sự an toàn về dữ liệu và tối ưu hóa cho điện thoại di động và máy tính bảng.

    *

    Theo tôi biết .. :D .. thì
    • "nguoinam" là ông chủ hảng, ít khi lên tiếng ngoài những tuyên bố đại cương,
    • "Chính Nam" thuộc ban điều hành chuyên về kỹ thuật,
    • "Quy Nam" chỉ là thành viên nhưng chuyên về chính trị, thời sự ..

    Ai nấy cũng trên 6 bó, nhưng chắc chắn là em của anh chị Ngô .. :flower:

    *

    .. :bravo: .. hoàn toàn đồng ý với những phân tích của chị về CS và "kinh tế thị trường" .. :giggles: ..
    Nhận xét của tôi thì đơn giản là lúc CS quốc tế sụp, anh CSVN nắm đuôi anh Tàu, đi sau ảnh độ năm bảy năm cho chắc cú.
    "Kinh tế thị trường", "XHCN" .. vv .. chỉ là những danh từ bịp bợm để lòe người nhìn.

    • Sự thật là khi không còn cơm để ăn (Nga thì sụp rồi, Tàu thì có xin nó cũng cho ăn c..) thì mấy ảnh thả lỏng dân nô lệ, cho nó đi kiếm cơm, về mấy ảnh ăn chặn.
    Thế giới tự do, vừa tham vừa ngu (tham mà) đổ tiền vô xây dựng , viện trợ, làm từ thiện, cho mấy ảnh ăn thêm. "Việt Kiều" thấy "đổi mới" tuôn tiền về và mấy ảnh cứ tà tà dí dao trích huyết con bò sữa VN. Haha .. đã là quỷ, phì nộn hút máu, thì có bao giờ buông dao? Làm sao mà dân chủ, làm sao mà thoát khỏi địa ngục đây ?.. :lol2: .. trừ phi con bò biết liều chết, nhất chín nhì bù, đóng cọc vào tim quỷ .. :yes2: ..

    *

    Như chị thấy, ý của anh Quy Nam là "nói" có sức mạnh của nó. Cứ tiếp tục nói, mọi lúc, mọi nơi, với mọi người. Nói để tự an ủi, nói để tự tin, nói để diễn đạt, nói để tập hợp, nói thay đổi, nói xây dựng ..


    :flwrhrts: :flwrhrts: :flwrhrts:



              
Hình đại diện
Quy Nam
Bài viết: 824
Ngày tham gia: Thứ năm 21/05/15 18:52

Re: Thơ thời sự ..

Bài viết bởi Quy Nam »

  • NHÂN DÂN
    ____________________


    Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
    Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
    Nhưng sự thật khó tin mà có thật
    Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!

    Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
    Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
    Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
    Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô

    Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
    Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
    Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
    Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi

    Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
    Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
    Những oan hồn không sức gì cản nổi
    Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời

    Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
    Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
    Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
    Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.

    Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
    Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
    Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
    Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu?…




    10.2012
    NGUYỄN TRỌNG TẠO
    nguồn: luanhoan.net
Trả lời

Quay về “Việt Nam”