lolita * vladimir nabokov

Trả lời
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

*
1.
Lolita, light of my life, fire of my loins. My sin, my soul. Lo-lee-ta: the tip of the tongue taking a trip of three steps down the palate to tap, at three, on the teeth. Lo. Lee. Ta.
Lolita, ánh sáng đời tôi, lửa dục lòng tôi. Tội lỗi của tôi, linh hồn của tôi. Lo-lee-ta: đầu lưỡi lướt xuôi ba chặng theo vòm miệng đến vỗ lặng, vào răng, ở chặng ba. Lo.Lee.Ta


https://arlindo-correia.com/lolita.html
https://fatanguyenblog.wordpress.com/20 ... -chuong-1/

*
trong ánh sáng huyền ảo của căn phòng đượm mùi hương dìu dịu, tôi đọc lolita như dự một nghi lễ trăng tròn. lúc tròn trăng, mặt trăng và mặt trời xung đối nhau ở hai đầu trái đất làm gia tăng lực hấp dẫn khiến người ta lâng lâng bay bỗng. có lẽ tôi cần nghi thức trang trọng đấy để cảm thụ/thẩm thấu những sắc thái chữ nghĩa của kiệt tác vượt thời gian nhiều tranh cãi này.
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

âm tiết lo, lola, lolita lả lơi trong vòm miệng, cuống quýt ngọt ngào nơi đầu lưỡi ...một cấu trúc ngữ âm vô cùng gợi cảm khiến áng văn mở đầu đậm chất thơ nhưng nhuốm màu tội lỗi.

*
She was Lo, plain Lo, in the morning, standing four feet ten in one sock. She was Lola in slacks. She was Dolly at school. She was Dolores on the dotted line. But in my arms she was always Lolita.
Buổi sáng, em là Lo, ngắn gọn là Lo thôi, đứng thẳng cao một mét bốn mươi sáu, chân đi độc một chiếc tất. Mặc quần dài trong nhà, em là Lola. Ở trường học, em là Dolly. Trên dòng kẻ chấm, em là Dolores. Nhưng trong vòng tay tôi, bao giờ em cũng là Lolita.

https://gacsach.online/doc-online/69790 ... 03-04.html
https://arlindo-correia.com/lolita.html

*
tôi hồi hộp đọc từng con chữ, khẽ khàng chờ từng giọt cảm xúc, vì sau tấm bìa trắng phau điểm xuyết cánh bướm xanh mềm mại là một trời chữ nghĩa, như một lớp sơn hoàn hảo phết lên những đen tối nhơ nhớp của gã đàn ông.

rồi, tự nhiên, mộng tôi phiêu phưỡng, nhớ tới "bây giờ em để quần đâu. cỏ trên mình mẩy em sầu ra sao" và Bùi Giáng.
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

*
nhịp điệu trong trẻo trữ tình quyện xíu âm hưởng mơn trớn du dương của đoản văn ban đầu, bỗng, rười rượi màu buồn. chương sách tinh khôi, chợt, bầy hầy một vết nhăn nheo ~a murderer~.

Did she have a precursor? She did, indeed she did. In point of fact,there might have been no Lolita at all had I not loved, one summer, acertain initial girl-child. In a princedom by the sea. Oh when? About as many years before Lolita was born as my age was that summer. You can always count on a murderer for a fancy prose style.
Có ai trước em không nhỉ? Quả thật là đã có. Trên thực tế, có thể sẽ chẳng bao giờ có Lolita nào hết nếu vào một mùa hè nào đó, tôi đã không yêu một bé gái đầu tiên. Ở một công quốc bên bờ biển. Ờ, khi nào nhỉ? Khoảng ngần ấy năm trước khi Lolita ra đời, bằng số tuổi tôi vào mùa hè ấy. Một tên sát nhân bao giờ cũng sẵn văn phong cầu kì, quí vị có thể tin thế.

Ladies and gentlemen of the jury, exhibit number one is what the seraphs, the misinformed, simple, noble-winged seraphs, envied. Look at this tangle of thorns.
Thưa quí ông quí bà bồi thẩm, tang vật số một là cái mà những thiên thần thượng đẳng, những thiên thần ngây ngô, chất phác với đôi cánh cao quí, thèm muốn. Xin hãy nhìn mớ gai chằng chịt này.

~~giữa muôn trùng hư ảo, tôi lại liên tưởng tới một giai điệu cổ điển réo rắt những fancy prose, noble-winged seraphs và tangle of thorns in a princedom by the sea...~~
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

:flower:

sau khúc dạo đầu tuyệt tác ấy, ~tên sát nhân~ thờ thẫn trải lòng...

2.

ngày xưa, hắn bụ bẫm tinh khiết ngoắc ngoảy nơi khung rêu đẫm nắng vàng tằm của một nếp nhà nề nếp.

I grew, a happy, healthy child in a bright would of illustrated books,clean sand, orange trees, friendly dogs, sea vistas and smiling faces. Around me the splendid Hotel Mirana revolved as a kind of private universe, a whitewashed cosmos within the blue greater one that blazed outside.
Tôi là một đứa trẻ khỏe mạnh, sung sướng, lớn lên trong một thế giới tươi sáng gồm toàn những sách đầy tranh ảnh, bãi cát trắng sạch, những cây cam, những chú chó thân thiện, quang cảnh biển và những bộ mặt tươi cười. Xoay quanh tôi là khách sạn Mirana lộng lẫy như một vũ trụ của riêng tôi, một tiểu vũ trụ quét vôi trắng nằm giữa cái vũ trụ xanh lớn hơn lấp lánh bên ngoài

mất mẹ. trên nỗi buồn ám khói, gã đã hồi tưởng về người khuất bóng bằng những dòng văn ~diễm lệ~ như này:

My very photogenic mother died in a freak accident (picnic,lightning) when I was three, and, save for a pocket of warmth in the darkest past, nothing of her subsists within the hollows and dells of memory, overwhich, if you can still stand my style (I am writing under observation), the sun of my infancy had set: surely, you all know those redolent remnants of day suspended, with the midges, about some hedge in bloom or suddenly entered and traversed by the rambler, at the bottom of a hill, in the summer dusk; a furry warmth, golden midges ...
Mẹ tôi, một thiếu phụ rất ăn ảnh, chết trong một tai nạn kì lạ (đi pích-ních, sét đánh) khi tôi mới lên ba và, ngoại trừ mấy hơi ấm ủ tận đáy sâu quá khứ, không một chút gì về bà còn sót lại trong những thung lũng của kí ức, mà bên trên đó, nếu quí vị còn chịu nổi cái thứ văn phong này của tôi (tôi đang viết dưới sự giám sát) mặt trời của tuổi ấu thơ tôi đã lặn: chắc chắn, tất cả quí vị đều biết những dư tàn lãng đãng của ngày lơ lửng cùng đám muỗi mắt bên trên hàng giậu nở hoa, hoặc bất chợt bị đột nhập và xuyên qua bởi kẻ lãng du dưới chân một quả đồi, trong nhập nhoạng chiều hè; hơi ấm của khăn choàng lông thú, đám muỗi mắt vàng rực.

một nỗi u hoài khe khẽ chỉ đủ khuấy lên trong tôi chút loạc xoạc băn khoăn khi lướt qua dòng chữ, nhưng, sau đấy, lúc gấp sách lại, the hollows and dells of memory, redolent remmants of day, some hedge in bloom, the summer dusk cứ nhảy múa hoang hoải trong tôi. ~~the sun of my infancy had set~~ có phải mùa thơ ấu mù đã dồn gã đàn ông về nơi tha hoá?
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

:flower:

cứ lãng đãng bên thung lũng buồn rầm rì lời tự sự ấy, tôi lần ra được thiên lương và the golden midges.

*
đầu chương hai "Lolita", Humbert hồi tường về ký ức tuổi thơ như sau:

"My very photogenic mother died in a freak accident (picnic,lightning) when I was three, and, save for a pocket of warmth in the darkest past, nothing of her subsists within the hollows and dells of memory, over which, if you can still stand my style (I am writing under observation), the sun of my infancy had set: surely, you all know those redolent remnants of day suspended, with the midges, about some hedge in bloom or suddenly entered and traversed by the rambler, at the bottom of a hill, in the summer dusk; a furry warmth, golden midges ..

golden midges là một cụm từ khó chuyển ngữ, trong thực tế cũng ít độc giả cảm nhận được ý nghĩa của những con muỗi vàng là gì. trong bản essay nổi tiếng của Lewis Carroll: "Alice on the Stage" (ai đọc Alice in Wonderland chắc biết Lewis Carroll), có đoạn văn rất hay sau đây:

"they lived and died, like summer midges, each in its own golden afternoon"

có lẽ Navokov mượn cái ý của Lewis Carroll đó để viết đoạn văn này, có thể thấy ký ức của Humbert được hình dung như một thung lũng mà mặt trời đang lặn, mọi thứ nhạt nhoà dần dần, và kỷ niệm chập chờn như những con muỗi mắt (midges), đôi khi chúng lơ lửng trên những hàng rào nở hoa, nhưng lại dễ dàng xao động, tản mát đi mất, khi có bước chân của lữ khách dưới chân đồi. và những con muỗi mùa hè (summer midges) ấy cũng sắp chết rồi, trong buổi chiều vàng (golden afternoon) cuộc đời ngắn ngủi của nó....

~~ by Thiên Lương ~~
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

3.

mười ba tuổi, Humbert gặp tình yêu đầu đời, nàng thơ Annabel, một kiệt tác của thi hào Edgar Allan Poe. ở chương đầu tinh khôi ấy, vạn sợi tơ tình rực lửa của hai đứa trẻ được dệt bằng một văn phong hoa mỹ khiến tim tôi the thắt những mộng trường tịch liêu và bùi giáng (1)*.

“All at once we were madly, clumsily, shamelessly, agonizingly in love with each other; hopelessly, I should add, because that frenzy of mutual possession might have been assuaged only by our actually imbibing and assimilating every particle of each other's soul and flesh …”
“bỗng nhiên chúng tôi lao vào yêu nhau, man dại, vụng về, trơ trẽn, khổ sở, vô vọng nữa, tôi phải bổ sung thêm như vậy bởi vì nỗi khát khao điên cuồng muốn chiếm hữu lẫn nhau ấy chỉ có thể được làm dịu bớt bằng cách uống cạn và hoà tan từng giọt linh hồn và thể xác của nhau …”


và, ngày đó, giữa cơn khát tình đến điên dại mà da thịt chưa kịp nấc tiếng hoan ca, nên, có lẽ, Annabel, an initial girl-child ~ cô bé khởi nguyên, muôn đời và mãi mãi là precursor (tiền thân) của Lolita.

“…chỗ ẩn náu đủ để ngấu nghiến đôi môi mặn chát của nhau; những đụng chạm nửa vời ấy đưa các cơ thể thanh xuân sung sức và thiếu kinh nghiệm của chúng tôi tới trạng thái kích thích mãnh liệt đến mức độ mà thậm chí làn nước xanh mát lạnh, trong đó chúng tôi tiếp tục mơn trớn nhau, cũng không thể làm nguôi dịu…. chúng tôi lao vào một cuộc ôm ấp vuốt ve rồ dại … tôi đã quì xuống, sắp sửa chiếm đoạt người yêu dấu thì ông già biển và em trai ông, chợt xộc ra từ những làn sóng, …và bốn tháng sau, Annabel chết vì bệnh sốt chấy rận ở Corfu.”

:flower:
(1)* Thương nhau quá độ bình thường
Trở thành quái gỡ mộng trường tịch liêu - tình yêu ~ Bùi Giáng *

Lolita . Vladimir Nabokov. ~~ Dương Tường và Thiên Lương . chuyển ngữ.
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

:flwrhrts:

there are two kinds of visual memory: one when you skillfully recreate an image in the laboratoryof your mind, with your eyes open (and then I see Annabel in such general terms as: "honey-colored skin," "think arms," "brown bobbed hair," "long lashes," "big bright mouth"); and the other when you instantly evoke, with shut eyes, on the dark inner side of your eyelids, the objective, absolutely optical replica of a beloved face, a little ghost in natural colors (and this is how I see Lolita).

có hai kiểu kí ức thị giác; một là khi bạn khéo léo tái tạo một hình ảnh trong phòng thí-nghiệm-tâm-trí, mắt vẫn mở (và lúc đó tôi mường tượng Annabel bằng những thuật ngữ chung chung: “làn da mật ong”, “đôi tay mảnh dẻ”, “tóc nâu bồng bềnh”, “mi dài”, “miệng rộng tươi rói”); và kiểu khác là khi bạn nhắm mắt lại, lập tức gợi lên, trên vùng tối phía trong mí mắt, ảnh chiếu bản sao khách quan, hoàn hảo của gương mặt yêu dấu, một bóng ma bé nhỏ với những sắc màu tự nhiên (và đó là cách tôi nhìn thấy Lolita). kết hợp chuyển ngữ của Thiên Lương và Dương Tường.

*
rõ ràng, Annabel và Lolita luôn ngự trị trong hồn Humbert. nhưng có phải hình ảnh Lolita đau đáu hơn khiến gã chỉ cần khẽ nhắm mắt là gợi lên một bóng ma tuy nhiều màu sắc nhưng rờn rợn lưỡi dao tội lỗi?
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

4.

chương bốn ~ hớ hênh một vành trăng non rượn tình đầy mộng mị phóng đãng của Annabel và Humbert. dục cảm mới lớn của hai đứa trẻ dấy động phơi phới, dần dần bén lửa theo bản năng vô thức thành nỗi khát khao phực lên như những đám cháy khó cưỡng. chúng mải miết tìm cách giao hoan để thỏa mãn dục vọng hâm hấp nơi thân xác, nhưng không thành. phút cuối, da thịt vẫn hoang mang, đau đáu giọt khoái lạc.

phải chăng vì không được phóng dậc làm đất oằn oại nứt khe để tinh chất của chúng hoà quyện vào nhau đến tột đỉnh hoan lạc đã hằn một vết nứt sâu hoắm trong hồn Humbert đưa tới hệ lụy. Lolita.


https://arlindo-correia.com/lolita.html
https://m.truyenngan.com.vn/tieu-thuyet ... 84-c4.html
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

trong tôi, tự dưng, dấy lên một tình cảm với Humbert qua những thực và mộng mà Vladimir đã dệt trên từng trang giấy, một thứ tình u uẩn nhưng vô cùng da diết. cho nên tôi ra sức bào chữa cho tên ấu dâm. rằng, tuổi thơ xám ngoét khiến bản sắc luyến ái của Humbert bị rối loạn. rằng, da thịt hoang mang đã làm hắn đồi trụy.

có thể nào dằn được cảm xúc trước những dòng tự sự về khoảnh khắc khởi đầu của tiến trình rữa nát của một con người như này:

“Tôi lật đi lật lại những ký ức khốn khổ này, và cứ tự hỏi mình, có phải vết nứt đời tôi đã bắt đầu từ dạo ấy, trong ánh sáng lấp lánh của mùa hè xa xôi đó; hay dục vọng cháy bỏng của tôi với đứa trẻ ấy chỉ là dấu hiệu đầu tiên của tính lập dị sẵn có?"

“I leaf again and again through these miserable memories, and keep asking myself, was it then, in the glitter of that remote summer, that the rift in my life began; or was my excessive desire for that child only the first evidence of an inherent singularity”
ty
Bài viết: 1113
Ngày tham gia: Thứ bảy 08/12/18 06:03

Re: lolita * vladimir nabokov

Bài viết bởi ty »

5.

vũ điệu của ngôn ngữ cứ lả lướt từng dòng về “nymphets”. đấy là “các bé gái xanh xao mới lớn, có hàng mi dầy đan xoắn vào nhau, gò má thoáng lượn nét mèo, đôi chân và cánh tay thon nhỏ phủ đầy lông tơ …” một vẻ đẹp mơn mởn như chiếc lá xanh non huyễn hoặc. ẩn dưới khuôn trăng trinh nguyên ấy là “nét duyên mê hồn, sức quyến rũ quỷ quyệt, gian giảo, khó nắm bắt, làm tan nát cõi lòng” có sức rù quến đến man dại.

như thế, trong con mắt trần gian của Nabokov, hương sắc tiểu nữ thần không mang thân xác của người đàn bà chín mùi dậy hương nhục cảm rạo rực hình trăng, mà chỉ dập dình nơi cù lao thời gian của tuổi lên chín đến mười bốn, khi các đường cong vẫn còn thon mảnh đượm màu mơ chín mềm mượt như nhung. nhưng chưa đủ, những cô bé ấy phải toát lên được một mùi “nymphet” đặc trưng: tuy quái quỷ vẫn ngây thơ, cứ thành thạo mơn man lại ngu ngơ thăm dò - mùi gấy dục.

*
tôi cứ bập bềnh nhấp nhô theo điệu vũ đến u mê lạc lối, để mặc Nabokov dẫn vào mê cung tội lỗi. vì, ngoài thủ pháp thi vị, Nabokov luôn để Humbert tự sự như này:

"trên thực tế, tôi muốn cho độc giả nhìn "chín" và "mười bốn" như những đường biên — những bãi biển gương và những tảng đá hồng — của hòn đảo bị bỏ bùa mà các nymphet ấy của tôi thường lai vãng, bao quanh là mênh mông biển mù sương. và nhiều dấu hiệu khác mà sự tuyệt vọng, nỗi hổ thẹn và giọt nước mắt yếu mềm cản ngăn tôi liệt kê hết ra đây …"

"phải vừa là nghệ sĩ, vừa là thằng điên, một kẻ sầu muộn mênh mang, với một bong bóng độc dược nóng bỏng trong cật và ngọn lửa cuồng dục luôn rực đỏ trong tủy sống …."

https://gacsach.online/doc-online/69791 ... 05-06.html
Trả lời

Quay về “Giải trí”