Mặt trời lặn - Kawabata Yasunari

Trả lời
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20163
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Mặt trời lặn - Kawabata Yasunari

Bài viết bởi Hoàng Vân »








  • Mặt trời lặn
    (Rakujitsu, 1925) (19)
    __________________
    Kawabata Yasunari -
    Nguyễn nam Trân dịch








    Một cô gái cận thị đang lụp chụp lanh chanh viết cho xong một tấm bưu thiếp gửi bằng bì thơ trong sân một trạm bưu điện hạng nhì.

    - Bên cửa sổ tàu điện…bên cửa sổ tàu điện…bên cửa sổ tàu điện…

    Viết ba lần, cô xóa ba lần.

    - Bây giờ …bây giờ…bây giờ…

    Người nhân viên phụ trách bưu phẩm thượng khẩn gãi đầu bằng một cây bút chì.




    Cô hầu bàn trong căn bếp của một quán ăn lớn đang nhờ anh bếp cột cho mình cái dây của tấm tạp-dề mới.

    - Cô muốn tôi cột sau lưng à? Sau lưng không phải là quá khứ hay sao? Thôi mình cột đằng trước bằng đôi vú của cô đi.

    -Xí!




    Nhà thơ cũng phải mua đường cát như ai. Cậu bán hàng học việc trong tiệm bán đường đang thọc cái vá dùng để xúc vào trong đống đường cao như núi.

    - Thôi, tôi sẽ dẹp chuyện về nhà nướng mấy miếng bánh bột nếp[11]! Nếu bỏ đường cát vào túi quần mà đi ngoài phố, thế nào cũng đâm ra nghĩ những chuyện mơ mộng viễn vông chỉ tuyền một màu trắng.

    Thế rồi nhà thơ thì thầm với đám người đi ngược chiều với mình:

    - Này các bạn ơi, Bộ mấy người đi về quá khứ đó à? Tôi đang bước về tương lai đây. Như thế thì có ai là người đi cùng một hướng với tôi không? Anh chàng kia cũng đi về tương lai à? Làm gì có, đùa dai hay sao chứ!




    Cậu bé nhà bưu điện đạp xe chạy vòng quanh cô gái cận thị.

    -Xem này! Xem này!

    - Không thấy tôi cận thị sao? Trắng toát như đường cát ngoài tiệm bán đường tôi còn chả nhìn ra nữa là! Cứ ngỡ anh chàng kia đã leo lên cửa sổ toa tàu với một cô gái khác. Anh chàng đó thực ra đã đi với cái tôi hiện tại đấy à? Này, nhờ tí, bác bưu điện khẩn!

    Nhà thơ và cô hầu bàn đang cười chúm chím với nhau trong quán ăn.

    -Tạp dề mới đấy hả? Đằng ấy cho tớ xem sau lưng tí đi. Để coi con bướm vừa mới đậu xuống lưng em nó ra sao nào!

    - Thôi đi. Anh đừng nhìn vào quá khứ của em nghe!

    - Được rồi, nếu anh hướng về tương lai mà bước, có nghĩa anh sẽ đến được chỗ của em.

    Vừa vặn lúc đó, mảnh mặt trời cho đến nay đang vướng trên mái nhà kho của tiệm cầm đồ nằm ở quãng cuối hướng tây nơi mà con đường chạy từ phía đông xuyên qua khu phố này đụng vào, bỗng rơi thẳng tuột không lấy một tiếng vang.

    Ối chà! Tất cả bộ hành đang đi trên đường trong giây phút chứng kiến cảnh tượng ấy đều thở hắt ra. Tiến được ba bước, họ đã chùn chân. Thế nhưng, chẳng ai nhận ra được điều đó.

    Lũ trẻ đang nô đùa ở cuối phía đông con đường, mới hướng về phía tây, đứa nào đứa nấy cũng chậm chân lại rồi lấy thế phóng lên không trung. Chúng nó muốn nhìn cho được cảnh mặt trời rụng xuống.

    - Thấy nó rồi!

    - Thấy nó rồi!

    - Thấy nó rồi!

    Chúng nó xạo cả. Có thấy cái quái gì mà cũng nói….




    (Dịch xong ngày 11/01/2010)

    https://www.erct.com/2-ThoVan/NNT/Kawab ... n-2.htm#27
Trả lời

Quay về “của người”