tóc rối

Trả lời
Hình đại diện
nắng thủy tinh
Bài viết: 3530
Ngày tham gia: Thứ sáu 15/05/15 06:14

Re: tóc rối

Bài viết bởi nắng thủy tinh »

Hola Trân, Thiên Thanh, anh Hoàng Vân :)

Trước đây Nắng cũng hong có lang thang fb nhiều như bây giờ á, mà giờ thì đọc và đọc thôi, hư thật thật hư cũng chẳng biết ra sao, nhưng dù gì cũng thấy ..mèn ơi, xem như mình đi "du lịch" khắp nơi vậy, thiệt tình fb ơi là fb :giggles:

Bài Trân mới đem về của Vũ Nguyễn, Nắng cũng vừa đọc xong hai ngày trước, viết hay và tếu hén Trân. Nhiều bài viết hiện giờ đọc vui vui và cho mình "thấy" được nhiều chuyện bên đó ghê á!
Trân
Bài viết: 164
Ngày tham gia: Thứ sáu 11/03/16 09:20

Re: tóc rối

Bài viết bởi Trân »

  1. Nắng ơi, t cũng "ghiền" facebook luôn. có nhiều trang rất dễ thương, đọc hoài không chán, Nắng há. đọc Người Saigon cafe của Vũ Nguyễn kể chuyện "...nhân viên ăn cơm muốn ăn nhiêu cũng được,thịt cá bày đầy trên bàn muốn ăn nhiêu xúc ăn mà ko cần quan tâm phải chừa phải để ai cả vì đồ ăn chẳng bao giờ thiếu,có thiếu thì cũng sẽ được bổ sung bằng trứng chiên thịt ngay lập tức...", t nhớ lại tính đôn hậu, rộng rãi của người miền Tây.

    Nắng, Thiên Thanh, anh Hoàng Vân và thôn làng có một ngày thật vui nhé :flower: :flower: :flower: .
Trân
Bài viết: 164
Ngày tham gia: Thứ sáu 11/03/16 09:20

Re: tóc rối

Bài viết bởi Trân »

  1. tôi rất yêu sách. từ bé, tôi đã lặng lẽ đọc. ngày đó, bố mẹ đầu tắt mặt tối, trường học vớ va vớ vẩn, không ai hướng dẫn; có lúc, tôi đọc những cuốn tiểu thuyết mà lứa tuổi của mình chưa được phép đọc, khiến tâm thức bật tiếng hoang mang.

    ngày tháng trôi qua, tôi vẫn âm thầm đọc, và những bàng hoàng vẫn mấp mô dọc theo tâm trí, mặc dù giờ đây tôi đã trưởng thành, già dặn hơn.
kim
Bài viết: 268
Ngày tham gia: Thứ ba 22/12/15 10:00

Re: tóc rối

Bài viết bởi kim »

"… những bàng hoàng vẫn mấp mô dọc theo tâm trí…"

Chứng tỏ người đọc vẫn rất thơ ngây hihihi.

Nhiều khi Trân đọc và tâm đắc với từng từ, từng câu, từng đoạn … khiến K cũng bị lây theo dòng cảm xúc đó.
Cảm ơn Trân. :flwrhrts: :flwrhrts:
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: tóc rối

Bài viết bởi Hoàng Vân »

Trân đã viết:
  1. tôi rất yêu sách. từ bé, tôi đã lặng lẽ đọc. ngày đó, bố mẹ đầu tắt mặt tối, trường học vớ va vớ vẩn, không ai hướng dẫn; có lúc, tôi đọc những cuốn tiểu thuyết mà lứa tuổi của mình chưa được phép đọc, khiến tâm thức bật tiếng hoang mang.

    ngày tháng trôi qua, tôi vẫn âm thầm đọc, và những bàng hoàng vẫn mấp mô dọc theo tâm trí, mặc dù giờ đây tôi đã trưởng thành, già dặn hơn.
  • Tôi rất lười đọc sách, từ bé, trừ những sách giáo khoa "phải đọc" khi còn cắp sách đến trường.
    Tôi thích nhìn, thích quan sát, chuyên dùng đôi mắt để thu thập .. và dùng lời nói để tìm hiểu .. nhanh hơn là đọc sách người khác ..


    Tôi lúc trẻ, vì ngạo mạn nên lười, hay vừa lười vừa ngạo mạn (chuyện thỏ và rùa ...), nên không muốn phí thời giờ tìm hiểu những ý nghĩ hay hoang tưởng của "người khác" .. :giggles: .. Kết cuộc là tôi không biết gì hết, kể như "dốt" .. :sad2: ..

    Già đi thì chấp nhận rằng mình lười chứ chẳng có gì để ngạo .. :lol2: ..
    nên để tùy duyên, .. câu nào rớt ngay trước mắt mà hạp nhãn thì tìm hiểu thêm .. :giggles: ..
    • Có lần đã hỏi anh bạn:
      Đạo Phật thâm sâu tinh túy thế kia thì có câu nào là giềng mối không, chứ chẳng lẽ phải đọc cả ngàn quyển kinh trên tường kia để học Phật à ?.. ;) ..



    .. tuy nhiên có một tác giả mà tôi đọc say mê không dừng được, một tác giả rất ăn khách, lắm khi dóc nhảm mà tôi vẫn lướt qua để mà Lăng Ba Vi Bộ, tung Lục Mạch Thần Kiếm, vỗ mạn thuyền thưởng hương lăng Thái Hồ ...
    ... đó là Kim Dung .. :lol2: ..



    :flwrhrts:
Ngoc Han
Bài viết: 1577
Ngày tham gia: Thứ tư 20/05/15 14:24

Re: tóc rối

Bài viết bởi Ngoc Han »

Hihi chí lớn gặp nhau :D :flower:
Hình đại diện
thiên thanh
Bài viết: 1352
Ngày tham gia: Thứ năm 14/05/15 11:49
Nơi ở: Phố Cổ

Re: tóc rối

Bài viết bởi thiên thanh »

          
anh Hoàng Vân với anh Ngọc Hân khiêm tốn quá đi thui :bow1: :bow3:
nếu hai anh mà "dốt" thì chắc em đây ... đại khờ :giggles:

:bravo: chị Trân ơi, đi đâu rồi mau dià :kssflwr:
          
Trân
Bài viết: 164
Ngày tham gia: Thứ sáu 11/03/16 09:20

Re: tóc rối

Bài viết bởi Trân »

  1. hello chị Ngô,chị Lan Huệ, anh Hoàng Vân & Bạch Vân, anh Ngọc Hân, anh Tư, Thiên Thanh, MiMi, Vịnh Nghi, Nắng, Kim, Tơ, PhiPhi, Platinum ... :flwrhrts: :flwrhrts: :flwrhrts:

    tuần qua t. có khách ở xa về chơi nên cứ đắm đuối với bạn. ngày nào t. cũng ghé thăm nhà Nam nhưng không kịp viết gì cả....

    mong thôn làng có thật nhiều niềm vui :flower: :flower: :flower:.

    p.s. Thiên Thanh ơi, từ từ rồi t. sẽ dìa nhé :kssflwr:.
Trân
Bài viết: 164
Ngày tham gia: Thứ sáu 11/03/16 09:20

Re: tóc rối

Bài viết bởi Trân »

  1. "Tôi thường nhắm nghiền mắt lại, chạm tay vào một cuốn sách quen thuộc rồi rút lấy hương vị của nó vào sâu thẳm lòng mình. Thế là đủ để tôi hạnh phúc..." (Haruki Murakami. rừng NaUy. Trịnh Lữ chuyển ngữ)
Trân
Bài viết: 164
Ngày tham gia: Thứ sáu 11/03/16 09:20

Re: tóc rối

Bài viết bởi Trân »

  1. những "political correctness" hoặc "politically correct"- chính trị chính xác, giao tế uyển ngữ, phát ngôn phải đạo lần lượt bước vào *tự điển của tôi* nhờ trần hữu dụng và như một phản diện: Donald Trump. chưa kịp cám ơn ông đã giới thiệu cho tôi những danh từ mới lạ ấy, tôi lại nhớ tới người.có.học của phanthịvàngAnh (hư ghê!). rồi, ngớ ngẩn nghĩ: Mỹ đứa con gái du côn hay chửi thề dơ kinh khủng đáng yêu hơn "cái áo soie hồng kín cổ, tay phồng và mái tóc dài kẹp lưng đoan trang" hàng ngàn lần.

    nhưng có lẽ tôi yêu Trần Hữu Dụng nhất khi đọc hai đoạn viết này của ông:

    "Hiện tượng Trump khiến tôi đâm ra ngờ vực cách hiểu nước Mỹ của mình lâu nay. Một nước Mỹ, tuy mở ra toang hoác, trần trụi với tất cả cái tốt đẹp lẫn xấu xa của nó, nhưng vẫn chứa đựng một cái gì bí ẩn."

    và...

    "Cứ bốn năm một lần, người Mỹ lại lấy dao kéo ra tự giải phẫu chính mình. Khác với tinh thần tốt khoe xấu che thường thấy, Mỹ lại tốt khoe, xấu cũng khoe. Vận động tranh cử y như thể là cái dịp để các ứng cử viên tố cáo chính đất nước mình. Nước Mỹ rốt cuộc, qua tranh cử, là một con bệnh kinh niên. Cái mã ngoài nào là giàu có, văn minh, tân tiến, hùng mạnh, nhân quyền, tự do, dân chủ, vân vân và vân vân, qua miệng của các ứng cử viên, là một đất nước đầy dẫy những điều tiêu cực: bất công, giết người, khoảng cách biệt lớn lao giữa giàu-nghèo, tham nhũng, kinh tế suy thoái, người giàu thì trốn thuế, kẻ lợi tức thấp lại đóng thuế nhiều…Sự hiện diện của Sanders với hàng trăm ngàn sinh viên học sinh ủng hộ cũng như sự hiện diện của Trump với những chính sách mới lạ, khác thường, cực đoan, cho thấy nước Mỹ đang đối diện với những vấn nạn lớn lao. Y như thể nước Mỹ này là một cái gì đang hư hỏng, tan rã. Nó cần một cuộc “cách mạng”: political revolution (Sanders). Nó mất đi tính cách vĩ đại vốn có, nên phải “make America great again” (Trump). Các tầng lớp nhân dân bị ngăn cách, không được hưởng thụ quyền lợi đồng đều, cần phải phá vỡ các rào cản: break down all barriers (Hillary).

    Ấy thế mà, cái nước Mỹ đó, mới đây, lại vẫn được Putin, con người Nga kiêu ngạo ấy, thừa nhận: Mỹ vẫn là siêu cường.

    Cái gì làm Mỹ trở thành một siêu cường? Có lẽ vì nó biết giải phẫu chính mình.

    Nó biết mình là một con bệnh. Luôn luôn có bệnh. Nhà nước là một con bệnh. Đảng phái là một con bệnh. Không ai là hào quang của ai. Không ai là anh hùng của ai. Không ai là sự nghiệp của ai. Không ai là thần thánh của ai. Không ai phải nợ ai. Không ai phải biết ơn ai. Không có cái gì là đúng là sai vĩnh viễn.

    Vâng, Mỹ là siêu cường.

    Một siêu cường bệnh hoạn!"

    (trích trong Chữ/nghĩa trong tranh cử tổng thống Hoa Kỳ by Trần Hữu Dụng)

    *
    mỗi lần vào damàu, tôi hay đến nhà Trần Hữu Dụng, thăm chừng ông có viết thêm bài mới nào nữa không...
Trả lời

Quay về “Nhà của bạn ..”