Thanh Tịnh

Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Mòn Mỏi


    - Em ơi nhẹ cuốn bức rèm tơ
    Tìm thử chân mây khói tỏa mờ
    Có bóng tình quân muôn dặm ruổi
    Ngựa hồng tuôn bụi cõi xa mơ.

    - Xa nhìn trong cõi trời mây
    Chị ơi, em thấy một cây liễu buồn.

    - Bên rừng em hãy lặng nhìn theo
    Có phải chăng em ngựa xuống đèo ?
    Chị ngỡ như chàng lên tiếng gọi
    Trên mình ngựa hí, lạc vang reo.

    - Bên rừng ngọn gíó rung cây
    Chị ơi, con nhạn lạc bầy kêu sương.

    - Tên chị ai gieo giữa gió chiều
    Phải chăng em hỡi tiếng chàng kêu
    Trên giòng sông lặng em nhìn thử
    Có phải chăng người của chị yêu ?

    - Sóng chiều đùa chiếc thuyền lan
    Chị ơi, con sáo gọi ngàn bên sông
    Ôi kìa bên cõi trời Đông
    Ngựa ai còn ruổi dặm hồng xa xa.

    - Này lặng em ơi, lặng lặng nhìn
    Phải chăng mình ngựa sắc hồng in
    Nhẹ nhàng em sẻ buông rèm xuống
    Chị sợ bên sông bóng ngựa chìm.

    - Ngựa hồng đã đến bên hiên
    Chị ơi, trên ngựa chiếc yên .. vắng người.



    Thanh Tịnh
    nguồn: dutule.com
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Thất vọng trên thất vọng


    (Gởi, MC. Hà Nội)

    Nương tử ơi!Ta tìm gì được
    Bóng vô tình trên nét tiên nga.
    Hay lời thừa trong giọng trầm ca
    Để quên nỗi nhớ thương ngày trước

    Nương tử ơi! Ta mong tìm mãi
    Vẻ bơ phờ trên dáng diệu tiên.
    Để lừa ta sắc đẹp u huyền
    Mà buổi ấy lòng ta tê tái

    Nương tử ơi! Sắc trang kiều mỹ,
    Tìm đâu ra vẻ úa minh hoa;
    Nét thô sơ của sắc đậm đà
    Mà ta muốn tầm thường vô vị.

    Ác thật! nàng ơi! ta ác thật!
    Vì quá ưa nàng kém vẻ xuân
    Và luôn phai những nét sắc thần
    Mà lắm phút ta quên trời đất.

    Là vì, nàng ơi ta muốn dối
    Mảnh u tình tha thiết của ta.
    Nhưng vết trần đâu bợn huyền nga
    Nét thường tụ, mà mong an ủi.



    Thanh Tịnh
    nguồn: thivien.net
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Tiếng gọi của đồng quê

    Đạm đạm trường giang thuỷ
    Du du viễn khách tình
    Lạc hoa tương dữ hận
    Đáo địa nhất vô thanh
    (Thơ xưa)




    Còn khổ gì hơn lúc xế chiều,
    Em không trông thấy bóng người yêu.
    Mơ màng em đợi tình quân gọi,
    Khắc khoải bên đồng tiếng dế kêu.

    Dế kêu ran tận chân trời,
    Thương anh, em gọi nhưng lời không đi.
    Phương em đứng ngóng phương gì?
    Mà chiều tháng trước anh đi không về.

    Mưa phùn tháng trước khắp vùng quê,
    Quảy gánh em không quản nặng nề.
    Đưa tận bến thuyền em trở bước,
    Đau lòng em ngắm cánh buồm lê.

    Buồm lê trắng xóa phương ngàn,
    Chập chờn khi hiện khi tàng trong sương.
    Thuyền anh theo nước dòng Hương,
    Bơ vơ nội cỏ rừng dương, em về.

    Em về nhằm buổi tối mù đen,
    Leo lét hai bên ánh sáng đèn.
    Cuối xóm em nghe chồng cợt vợ,
    Nhà em thui thủi một mình em.

    Một mình em chuyển xe tơ,
    Gió lòn khe cửa em mơ anh về.
    Ngoài hiên mưa gió dầm dề,
    Buồn ôm gối lạnh em kê má hồng.

    Rồi đêm ấy qua, đêm khác qua,
    Bao nhiêu đêm lặng bấy đêm mà.
    Bên thềm trăng giãi sương rơi lạnh,
    Mãi nhắc em hay anh vắng nhà...





    Thanh Tịnh
    nguồn: thivien.net
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Tơ trời với tơ lòng



    Còn nhớ hôm xưa độ tháng này
    Cánh đồng xào xạc gió đùa cây.
    Vô tình thiếu nữ cùng ta ngắm
    Một đoạn tơ trời lững thững bay.

    Tơ trời theo gió vướng mình ta,
    Mỗi khắc bên nàng nhẹ bỏ qua.
    Nghiêng nón nàng cười, đôi má thắm,
    Ta nhìn vơ vẩn áng mây xa.

    Tìm dấu hoa xưa giữa cánh đồng.
    Bên mình chỉ nhận lúa đầy bông.
    Tơ trời lơ lững vươn mình uốn
    Đến nối duyên mình với... cõi không.




    Thanh Tịnh
    nguồn: thivien.net
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Cô láng giềng tôi



    Cô láng giềng tôi đẹp mặn mà,
    Môi hồng luôn điểm nụ cười hoa
    Gặp tôi qua ngõ thì cô đã
    thỏ thẻ: "Mời anh ghé lại nhà."

    Bên đường tôi ngắt cánh hoa lê
    Bỗng gặp cô em gánh gạo về.
    Trên gạo cô mời tôi đến để:
    Thúng này sách vở, thúng này... lê.

    Tôi si giọng hát của cô em
    Trong trẻo, thơ ngây giọng rĩ rền.
    Gấp sách tôi ngồi vơ vẩn mộng
    Giật mình canh vạc đã kêu đêm.

    Một hôm tôi viết bức thư tình
    Tạm biệt cô em đến Đế kinh.
    Đôi má ửng hồng cô đến nói,
    Nói hoài chỉ được: "Em yêu anh".

    ...Về nhà độ ấy nhãn còn non
    Cách mặt cô em mấy hạ tròn.
    Thổn thức bên nhà hơi hát nhẹ
    Nhẹ nhàng mới biết hát ... ru con.




    Thanh Tịnh
    nguồn: thivien.net
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Lời cuối cùng



    Rồi một hôm, nếu về, cha hỏi:
    Mẹ ở đâu? con biết nói sao?
    Con hãy bảo: trông cha mòn mỏi
    Mẹ từ trần sau mấy tháng đau.


    Nếu cha hỏi sao nhà vắng vẻ?
    Mẹ khuyên con hãy trả lời sao?
    Con lặng chỉ bình hương khói rẽ.
    Và trên giường chỉ đĩa dầu hao!


    Nếu cha hỏi cặp đào trước ngõ
    Sao chỉ còn một gốc ngả nghiêng?
    Con sẽ chỉ một cây đào nhỏ
    Bên cây tùng, rồi đứng lặng yên.


    Còn mồ mẹ, nếu cha muốn biết,
    Phải hướng nào, con nói cùng cha?
    Con lặng chỉ bầu trời xanh biếc
    Và bên trời chỉ nội cỏ xa!





    Thanh Tịnh
    nguồn: thivien.net
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Thanh Tịnh

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Muôn bến



    Sóng lụa đưa thuyền đỗ bến mơ,
    Trời dồn nẻo khuất khách bơ vơ.
    Thuyền trôi muôn bến tình quay lái,
    Khách vọng chờ xa một bến bờ.

    Miệt mài thuyền chảy nối mênh mông
    Rủ nắng thu tơ dính cạnh lòng.
    Khách lặng quay nhìn muôn bến khuất
    Tiếc thầm như gió quyện trời không?

    Thuyền trôi không bến tiếng không vang,
    Đời chảy quen sông đỡ lạ ngàn.
    Nhưng một chiều thu thuyền bỗng đỗ
    Bên bờ sông trắng gió lan man.

    Khách ghé nhưng lòng chẳng ghé theo
    Buồn vương trong bước nước sông reo.
    Chiều đưa tiếng gọi giang hồ vẳng
    Khách trở về sông lặng thả chèo.




    Thanh Tịnh
    nguồn: thivien.net
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Gặp gỡ

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  • Gặp gỡ



    Người cũ đây rồi bạn cũ đây
    Cầm tay lại nói chuyện chia tay
    Ba mươi năm chẵn xa lâu nhỉ?
    Mà tưởng cách nhau mới mấy ngày.

    Giòng giòng kỷ niệm tuôn xuôi ngược
    Lẫn lộn vui buồn dệt ngổn ngang
    Cũng quên khóc trước hay cười trước
    Chỉ nhớ bên song nắng trải vàng.

    Chuyện dài chưa dứt bỗng ngồi yên
    Biết nói làm sao hết nỗi niềm
    Tóc bạc ngỡ ngàng hai mái tựa
    Thẹn thùng như buổi gặp đầu tiên.




    Thanh Tịnh
    Tháng 5.1975
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Kính tặng sư Viên Thành

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           



    Kính tặng sư Viên Thành



    Một mái am tranh cổ bạn tùng
    Bốn mùa sương gió tỏa mông lung
    Bên đồi dương vắng, dòng khe vắng
    Có kẻ giang hồ thấy nản chân.

    Cửa Phật đây rồi, tôi thấy tôi
    Mơ trời cao cả luyến xa xôi
    Chuông chùa ngân rã mười phương mộng
    Khe biếc say kinh cá hận mồi.

    Ơi đạo sĩ ơi! tôi đến đây
    Van xin chút rượu gội đêm say
    Tôi người mê muội ham cùng cá
    Coi nhẹ trăm năm hận một ngày!

    Cảm tấm chân thành đạo sĩ thương
    Đón tôi trong cửa mở muôn phương
    Nhưng sen hồ lạnh mùa thu dậy
    Tôi nhớ hương cây cảm bụi đường.

    Từ biệt am ngàn tôi lại đi
    Lang thang chưa chán bước lưu ly
    Quen đời quán chật hồ thu rộng
    Chán kiếp bằng ngang sổ thẳng lỳ.

    Đạo sĩ chờ tôi chán hải hồ
    Tôi chờ đạo sĩ lãng hư vô
    Tôi mơ đêm lạnh lòng sơn tự
    Ấp ngủ men ngàn đợi áo khô.




    Thanh Tịnh
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Tiếng gọi của đồng quê

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           



    Tiếng gọi của đồng quê



    Chiều về trên cỏ non thu,
    Trăng ve nắng nhạt sầu ru lá vàng.
    Hồ sâu chan chứa lệ ngàn,
    Nai con lạ núi muôn vàn bơ vơ.
    Chân mây mở rộng đợi chờ,
    Chim nương cánh gió làm thơ lạc vần.
    Một hai sao nở dần dần,
    Ngày đi lặng lẽ đêm gần gần đây.
    Bàng hoàng gió gạt hương cây,
    Đêm mông lung rộng trăng mây kín trời.



    Thanh Tịnh
Trả lời

Quay về “của người”