Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           

              


    Nhạc chế
    quốc ca CHXHCNVN


    nguồn: youtube

              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           





    Ý tưởng dân chủ
    phát ra từ mồm Hồ Chí Minh
    chỉ nhằm mục đích mị dân

    ___________________________________
    Le Nguyen





    Sự thật về bác đảng, về hào quang giả tạo của huyền thoại Hồ Chí Minh, của cộng đảng Việt từ quá khứ xa đến hiện tại gần đã bị phương tiện truyền thông hiện đại lẫn hiện thực đời sống xã hội chủ nghĩa bóc gỡ trần trụi.

    Dù thế,
    • những người cộng sản “phản tỉnh” nguyên là lãnh đạo trung cao cấp,
      những trí thức văn nghệ sĩ,
      những "lão thành cách mạng" đang, đã từng phục vụ trong bộ máy đảng, nhà nước
    • lên tiếng kêu đòi dân chủ
      nhưng họ vẫn chưa dám bước qua cái bóng gian manh, độc ác của Hồ Chí Minh và sự tàn bạo, man rợ của đảng CSVN.
    Ngay cả khi viết kể lại sự thật kinh tởm về đạo đức giả tạo, về tư tưởng không có gì... của Hồ Chí Minh, họ vẫn kính cẩn gọi là “ông cụ” và xưng “cháu” rất lễ phép.

    Những người lên án độc tài cộng sản có người nguyên là lãnh đạo lẫn đương là lãnh đạo thì cứ mỗi một câu chống, lên án lãnh đạo đảng, nhà nước độc tài đảng trị, tàn dân hại nước, họ đều trịnh trọng trích dẫn lời Hồ Chí Minh và không quên kể lể vai trò, công lao “đánh đuổi...” không thể thay thế của đảng cộng sản Việt Nam?



    Phải nói rằng, trong tư tưởng của những người đấu tranh cho dân chủ vẫn
    • chưa dứt khoát,
      chưa nhận ra con người thật của Hồ Chí Minh
      vẫn tin, vẫn ca ngợi Hồ chí Minh là thiên tài lỗi lạc, là đạo đức cao vời, là thánh của dân tộc,
    thật đáng chê trách.
    Dù họ biết rõ Hồ Chí Minh vợ con đùm đề và dù đã đọc được bản di chúc nguyên bản với nhiều lỗi chính tả, tẩy xóa, sửa chữa như tờ giấy nháp của học trò tập làm văn thì làm sao để Hồ trở thành danh nhân văn hóa thế giới và làm cách nào để thông thạo nhiều thứ tiếng trong khi Hồ chưa thông thạo tiếng Việt. Thứ tiếng mà cộng đảng Việt nhận là tiếng mẹ đẻ của Hồ Chí Minh?

    Cũng như đấu tranh cho dân chủ,
    • chưa xác định được cộng đảng Việt là chi bộ của đảng cộng sản Nga - Tàu,
      lại còn ngây thơ nghĩ rằng cộng sản đời xưa tốt thời nay xấu,
      rồi dễ dãi nghĩ rằng có thể đấu tranh cho dân chủ bằng con đường làm trong sạch đảng, để đảng thực hiện dân chủ cho dân nước Việt Nam.
    Nghĩ như thế quả thật là quá ư lãng mạn trong đấu tranh cách mạng, đấu tranh xóa sổ độc tài toàn trị thiết lập chính thể dân chủ đa nguyên, tam quyền phân lập cho Việt Nam hậu cộng sản!



    Đấu tranh cho dân chủ,
    • nếu chỉ thấy tội ác, dối trá hay hậu quả nghiệm trọng của lãnh đạo đảng nhà nước đương quyền,
      không nhận ra tội ác, dối trá của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản gây ra cho con người, đất nước Việt Nam
    thì đấu tranh dân chủ cho Việt Nam sẽ không đi tới đâu cả.

    Không những đấu tranh không đi tới đâu mà nó còn làm suy yếu sức mạnh đấu tranh chống độc tài toàn trị cộng sản, thực hiện dân chủ cho Việt Nam.
    • Vì chống tay sai, bán nước của lãnh đạo cộng sản đương quyền
      mà không chống, không lột truồng hào quang hư cấu, huyền thoại gỉả tạo của Hồ Chí Minh và đảng csVN,
    là tự mình làm chậm lại tiến trình dân chủ hóa Việt Nam.




    Trong số những cá nhân đấu tranh cho dân chủ nhưng vẫn ca ngợi bác đảng và thành phần đấu tranh này, không hẳn họ không biết sự thật ghê tởm của bác đảng. Rất có khả năng họ mượn hào quang giả tạo của Hồ Chí Minh, ca ngợi công lao của đảng và hùa theo số đông đấu tranh cảm tính lên án tố cáo tội ác “Mỹ Ngụy” để làm nơi trú ẩn an toàn trong đấu tranh cho dân chủ theo cách nghĩ cảm tính nông cạn của họ.

    Tiếc thay, những người đấu tranh lại tìm nơi trú ẩn an toàn trong vỏ bọc bác đảng, là chưa hiểu hết cộng sản
    • bởi với cộng sản không có nơi nào là nơi trú ẩn an toàn
      khi đấu tranh cho dân chủ mà phạm vào vùng “nhạy cảm” độc tài, độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam.
    Có lẽ những người Việt Nam lương thiện ai cũng thấy,
    • cộng sản cứ thích bắt là bắt,
      muốn tống tù là tống tù không có cơ sở luật pháp nào cả.
    Cụ thể như trường hợp chúng tống tù Nguyễn Vũ Bình, Phạm Viết Đào, Trương Duy Nhất, Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Trần Anh Kim, Đinh Đăng Định, Lê Thanh Tùng... những cá nhân đã từng nằm trong hàng ngũ đảng cộng sản, không dựa trên cơ sở luật pháp của đảng, nhà nước csVN làm ra phát tán...




    Thật ra chọn lựa đấu tranh chống độc tài cộng sản nhưng không vạch trần đạo đức giả của Hồ Chí Minh, không chống độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam để tìm sự an toàn trong lớp hào quang giả tạo, hư cấu của Hồ và của đảng csVN, là lợi bất cập hại:
    • - Đấu tranh như thế là vô tình tiếp tay cho cộng sản tiếp tục tuyên truyền những điều dối trá, những hào quang, huyền thoại không có thật của bác đảng.

      - Đấu tranh cho dân chủ như thế là không đi tới đâu cả, vì bác đảng là hai trụ cột trong những cột trụ, làm thành bệ đỡ cho chế độ độc tài toàn trị cộng sản Việt Nam bám vào để bảo vệ đảng, chế độ.


    Nếu ai có đọc, có suy nghĩ về dân chủ sẽ nhận ra những lời của Hồ Chí Minh bàn về dân chủ không có giá trị thực tiễn, tất cả chỉ là khẩu hiệu, là chiêu bài mị dân. Lời hô hào dân chủ của Hồ Chí Minh chỉ nhằm mục đích tuyên truyền lừa bịp nhân dân, kể cả lừa bịp cán bộ, đảng viên mê tín và cuồng tín cộng sản, không hiểu gì về thế giới dân chủ thời hiện đại.

    Đấu tranh xóa sổ độc tài toàn trị cộng sản nhằm thiết lập thể chế chính trị dân chủ cho Việt Nam mà trích dẫn những lời bàn về vấn đề dân chủ vớ vẩn của Hồ Chí Minh, nó chỉ khiến cho người dân càng hiểu mơ hồ, lệch lạc về dân chủ. Việc trích dẫn lời mị dân của hồ về dân chủ trong đấu tranh chống độc tài cộng sản, không giúp ích gì cho việc khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh và cho công cuộc đấu tranh cho dân chủ, thậm chí còn làm chậm lại tiến trình dân chủ hóa Việt Nam trong tương lai hậu cộng sản.




    • Phải xác định lại rằng,
      những câu nói về dân chủ của Hồ Chí Minh
      chỉ nói chơi cho vui
      và ai cũng có thể nói được.
    Ngay cả trình độ lớp ba trường làng của nguyên lẫn đương kim lãnh đạo cộng sản hô hào dân chủ, có vẻ còn nghe xuôi tai, bài bản hơn lời bàn dân chủ của Hồ Chí Minh.

    Bảo đảm các cá nhân đang dấn thân đấu tranh cho dân chủ có đọc, có nghiên cứu các tài liệu dân chủ, ai cũng có thể nói về dân chủ hay hơn, đúng giá trị thực của dân chủ hơn Hồ Chí minh và lãnh đạo cộng sản nói về dân chủ.




    Tư tưởng dân chủ không phải là đề tài tranh luận để phân định hiểu biết thua kém và giá trị dân chủ không phải là công cụ phục vụ tuyên truyền cho tham vọng chính trị của cá nhân hay phe đảng.

    Tư tưởng dân chủ, giá trị dân chủ là kết quả cụ thể của mô hình cai trị dân chủ đem đến cho sự phát triển tốt đẹp của xã hội loài người. Những ý tưỏng dân chủ mà đảng cộng sản thu gom, chỉnh sửa cho nghe xuôi tai và bỏ vào mồm Hồ Chí Minh, cho tuyên giáo phát tán rồi kêu đó là tư tưởng dân chủ. Đích thực, nó chỉ là dân chủ giả hiệu trên đầu môi chót lưỡi của băng đảng lưu manh chính trị csVN.

    Thật ra dân chủ được các tên văn nô, bồi bút bỏ vào mồm Hồ Chí Minh chỉ là những mảng nhỏ rời rạc về ý niệm dân chủ, tinh thần dân chủ chứ nó chưa vươn lên ngang tầm thiết chế chính thể dân chủ - một thiết chế chính trị, tổ chức cai trị thực sự hữu hiệu trong việc mang đến tiêu chí dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ văn minh đã được chứng minh trong đời sống chính trị dân chủ của cộng đồng nhân loại thời đương đại của thời đại dân chủ.




    18.07.2018
    Le Nguyen

    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... .html#more
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           




    Thế đấy

    Dân chủ gì Hồ. Hồ nói như cái máy phát lại chứ có chó gì đâu.
    Cuối đời Hồ Chí Minh bị Lê Duẩn cho biết thế nào là 'dân chủ'. Khóa mõm Hồ, cho ngồi một chỗ. Cấm sủa bậy.




    Ông già Saigon

    Tội ác lớn nhất của HCM là đem chủ nghĩa cộng sản vào VN, làm hại dân, hại nước. Chủ nghĩa này cả nhân loại đã lên án tội ác và thế giới đang dần loại bỏ. Các nước có chủ nghĩa phi nhân, tàn ác này trên thế giới chỉ còn ít hơn số ngón tay trên một bàn tay. Tiếc thay VN là một trong số đó, mà chưa thể cho người dân chọn lựa qua một cuộc trưng cầu dân ý.




    Việt Nhân

    Tên "mất dạy" (*) HCM đã từng tuyên bố
    • "ai đi ngược lại đường lối của tôi sẽ bị tiêu diệt"
    , nên những lời nói của y về dân chủ hoàn toàn là dối trá và mị dân.

    (*) Nhà thơ Hữu Loan gọi HCM là tên mất dạy trong CCRĐ.




    Phóthườngdân

    Định nghĩa về DÂN CHỦ của CS hay HCM nói tách bạch ra là CHỦ DÂN mới đúng, vì đảng lãnh đạo quyết định tất cả và dân chỉ có thi hành. Nếu dân chủ thực sự thì sao Liên xô và khối CS lại bị dân vùng lên đập cho tan tành một cách thê thảm như thế.

    ĐCSVN cứ cứng đầu ôm chân Tàu đến khi dân chịu không nỗi thì hậu quả mà bọn cs nhận được còn thảm khốc hơn cả cái chết của vợ chồng Ceausescu.




    Đả Cẩu Bổng
              
    Ku Hồ tiếng Pháp lớp ba
    Tiếng Việt lớp nhất Ku là dốt thôi
    Mà Hoàng Chí Bảo khen ôi
    Tiến sĩ kiểu ấy ối ôi, tiến gì?
    Bác Hồ giỏi lắm hi hi..
    Hăm chín thứ tiếng Bác thì thạo thông
    Tiếng gì? kể rõ ra ông

              




    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... .html#more
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           




    Hồ Chí Minh / Hồ Tập Chương - "cha già" Việt hay Tàu?
    ___________________________________________
    Vũ Đông Hà (Danlambao) -





    Nếu "bác" Hồ Chí Minh của đảng CS vĩ đại như thế nào thì nghi vấn "cha già dân tộc" họ Hồ là một gián điệp cộng sản Tàu lại là một quả bom tấn "vĩ đại" gấp ngàn lần. Cả một lịch sử đảng, truyền thống đảng, huyền thoại đảng và nhất là chiêu bài dân tộc của đảng CSVN sẽ bị nổ tan tành và phá sản hoàn toàn nếu kẻ được đảng bưng lên thành cha già của dân tộc Việt được chứng minh là một người Tàu. Do đó, giải mã bài toán Hồ Chí Minh / Hồ Tập Chương - Tàu hay Việt một cách nghiêm chỉnh, khách quan cần được xem như là một nỗ lực đấu tranh quan trọng.





    Lãnh tụ thần thánh - Sức mạnh vô hình của chế độ

    Ưu tiên và nỗ lực hàng đầu của những chế độ độc tài là thần thánh hoá lãnh tụ. Mục tiêu chính của công tác không có điểm kết này là xây dựng, duy trì sức mạnh của guồng máy cai trị qua việc gieo trồng niềm tin yêu và kính trọng của đại đa số quần chúng vào một lãnh tụ và đồng hoá lãnh tụ thần thánh với hệ thống chính trị. Tổ chức Canvas, hậu thân của nhóm lãnh đạo phong trào Otpor, gọi đây là cột trụ quyền lực vô hình nhưng kiên cố nhất của chế độ.

    Bạn có thể thấy được cột trụ quyền lực này khắp nơi. Không phải chỉ ở những cơ quan, những đại hội của chế độ, nơi mà hình tượng Hồ Chí Minh được dùng làm căn cước của đảng, mà còn ở mọi ngõ ngách trong đời sống của người dân. Hình ảnh mạnh mẽ nhất của nó được thấy trong những sinh hoạt thể thao với những thanh niên, thiếu nữ Việt Nam cuồng nhiệt, hãnh diện giương cao hình ảnh lãnh tụ Hồ Chí Minh. Bỏ qua những khinh miệt, chê bai, kết án để nhìn sự việc một cách khách quan: chế độ đã thành công khi không những biến Hồ Chí Minh thành biểu tượng của đảng mà còn biến Hồ Chí Minh thành linh hồn của quốc gia, dân tộc trong lòng một bộ phận tuổi trẻ Việt Nam.

    Đó cũng là nhận xét của Dân Làm Báo trong những ngày đầu thành lập; và đánh sụp "thần tượng" Hồ Chí Minh là một trong những chương trình hành động trong kế hoạch lâu dài của Dân Làm Báo.





    Mục tiêu "đánh sụp thần tượng"

    Mục tiêu này đi đôi với đối tượng nhắm đến. Đối tượng của công tác "đánh sụp thần tượng Hồ Chí Minh" không phải là những người đã thấy rõ bản chất, tội ác của Hồ. Sẽ vô ích và mất thì giờ để gửi những phê phán về Hồ Chí Minh đến với những người đã quá tỏ tường về Hồ Chí Minh. Đối tượng là những bạn trẻ, người dân vì bị bưng bít thông tin, vì bị tuyên truyền, tẩy não qua nhiều năm tháng và đang thần tượng Hồ Chí Minh.

    Do đó, Dân Làm Báo xem đây là một công tác lâu dài và chia ra nhiều giai đoạn. Trong những năm đầu, BBT đã cố gắng để có những bài viết; hay góp ý cho một số tác giả bỏ bớt những cảm xúc cá nhân trong bài viết phê phán Hồ Chí Minh. Đối với những "đối tượng" nhắm đến - đang "thần tượng" Hồ Chí Minh - mọi chửi bới, cộc cằn đều có thể phản tác dụng. Khó có thể "nuốt nỗi" những lời chửi bới về một người mà họ đang tôn thờ. Một thí dụ cho phương hướng của những năm đầu của các thành viên trong Ban Biên Tập: "khoan" viết, "khoan" gọi Hồ Chí Minh là tên già dâm tặc - hãy đưa ra những dữ kiện một cách trung thực, khách quan, lạnh lùng để làm thế nào mà chính người đọc phải tự kết luận: tên này quá... dâm!

    Những năm sau, theo thời gian với nhận thức của đối tượng nhắm đến, Danlambao bắt đầu sử dụng thêm những phương thức, nội dung châm biếm, tố giác thẳng thừng để dẫn đến sự khinh miệt, ghê tởm Hồ Chí Minh trong lòng của những người đã từng tôn sùng Hồ Chí Minh nhưng bây giờ đã nhận ra chân tướng của lãnh tụ.

    Chia sẻ cùng bạn đọc: một số bạn đồng hành của Danlambao ngày hôm nay - trong đó có thành viên nằm trong BBT, thành viên của Mạng Lưới Blogger Việt Nam đã từng là những người say mê Hồ Chí Minh, đã từng phàn nàn và "khuyên" DLB là làm gì thì làm nhưng không nên đụng đến "bác Hồ". Ngày hôm nay, họ đang hăng say góp phần vào tiến trình "đánh sập thần tượng Hồ Chí Minh":

    • HCM là một lãnh tụ vĩ đại =>
      HCM là một người bình thường =>
      HCM là một người có vợ và nhiều người tình =>
      HCM là một người đạo đức giả và là tên lừa đảo =>
      HCM là thủ phạm của nhiều tội ác =>
      HCM là nguồn gốc của mọi tội ác =>
      Hồ Chí Minh là một Việt gian bán nước =>
      HCM có thể là một gián điệp người Tàu.

      Hồ Chí Minh = Hồ Tập Chương? Đó là công án sau cùng của tiến trình đó.







    Công án Việt cộng Hồ Chí Minh là Tàu cộng Hồ Tập Chương

    Cho đến nay, những dữ kiện về Hồ Chí Minh như thiếu tá Hồ Quang của Bát Lộ Quân ở Diên An, những người biết rõ Nguyễn Tất Thành bị tiêu diệt, Nguyễn Ái Quốc bị bệnh lao trong thời điểm chưa có thuốc đặc trị căn bệnh hiểm nghèo này, Nguyễn Ái Quốc đã qua đời trong nhà tù Hong Kong, chiều cao của Nguyễn Ái Quốc so với chiều dài của Hồ Chí Minh, khả năng viết báo của Nguyễn Ái Quốc và tầm viết lách của Hồ Chí Minh, cách cầm bút, văn phong, phát âm trong cuộc phỏng vấn của truyền hình Nhật, vụ việc thăm lại thân nhân, muốn nghe một bài hát Tàu trước khi chết... tương đối đủ để những người muốn tin Hồ Chí Minh là một tên gián điệp Tàu củng cố thêm niềm tin của mình.

    Tuy nhiên, nó cũng chưa hẵn đã thuyết phục hoàn toàn đối với nhiều người khác, nhất là những người đang "cuồng Hồ" và những bạn đã từng thần tượng Hồ Chí Minh.

    Với tiêu chí đặt niềm tin vào tinh thần tôn trọng sự thật và mục tiêu đi tìm sự thật, các thành viên của Dân Làm Báo không tìm cách để "sàn lọc" hay "gò" dữ kiện, suy luận thành một "sự-thật-theo-ý-muốn-của-mình". Do đó, mọi phân tích để chứng minh Hồ Chí Minh là Tàu hay ngược lại đều cần thiết. Cần thiết để chúng ta có thêm dữ kiện đối chiếu, để nhìn sự việc khách quan. Cần thiết hơn nữa là để từ đó mỗi người chúng ta đặt lại vấn đề cho những gì tưởng là đã kết luận chắc chắn; mở ra những câu hỏi mới và có thêm cơ hội để phân tích những lý luận, diễn giải của nhau trong tinh thần tương kính lẫn nhau và tôn trọng sự thật.

    Xin được lấy thí dụ về 2 bài viết về "công án" Hồ Chí Minh / Hồ Tập Chương vừa mới đăng tải trên Dân Làm Báo. Đó là bài dịch "Báo l’Humanité: Nguyễn Ái Quốc đã chết trong tù tại Hồng Kông năm 1932!" của Trần Thị Hải Ý và bài "Cũng nên nói thêm một lần nữa: Năm 1932, Hồ Chí Minh chưa chết đâu!" của Nguyễn Thị Cỏ May.

    2 bài viết, 2 kết luận khác nhau. Một bài là dịch nguyên văn - từ Báo L’Humanité - cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Pháp lúc đó - không có ý kiến, bình luận riêng của người dịch. Một bài dựa vào một số thông tin từ kho tài liệu của Văn khố Quốc gia Hải ngoại của Pháp, 2 "nhân chứng" Vũ Thư Hiên và Bùi Tín và một sử gia là Céline Marangé.

    Cả hai bài viết này đều cần thiết cho tiến trình đi tìm sự thật.

    Bài dịch từ L’Humanité cho chúng ta một kết luận chắc chắn: đây không phải là một "âm mưu" của thế lực thù địch tư bản, đế quốc, thực dân nào muốn bôi nhọ Hồ Chí Minh. Chính phía cộng sản Pháp đã xác định 2 dữ kiện: Nguyễn Ái Quốc đã chết vì bệnh lao tại trạm xá của nhà tù Hồng Kông; và Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Pháp, nghiêng mình trước di hài của lãnh tụ cộng sản Nguyễn Ái Quốc.

    Trong bài "Cũng nên nói thêm một lần nữa: Năm 1932, Hồ Chí Minh chưa chết đâu!" tác giả Nguyễn Thị Cỏ May đưa ra kết luận và giải thích đơn giản, ngắn gọn: "Dĩ nhiên tin trên L’Humanité là không đúng sự thật. Vào lúc đó, tin tức thường khó kiểm soát sự chính xác."

    Kết luận này giúp một số người có sự hoài nghi (cũng cần thiết) rằng: biết đâu tin tức đúng là khó kiểm soát và L’Humanité đăng lầm, Ủy ban Trung ương Đảng cộng sản Pháp nghiêng mình lộn? Nó cũng giúp cho chúng ta thấy được tâm lý thường tình rất con người là: cách gạn lọc, chọn lựa để nhìn sự việc theo ý muốn hay niềm tin cá nhân. Bài viết của tác giả Nguyễn Thị Cỏ May giúp cho chúng ta nhìn lại những "thói quen" của mình khi đi tìm sự thật. Chúng ta - theo cái đèn pin soi đường chỉ lối trong tâm khảm hoặc những ảnh hưởng chính trị - thường "chọn" cho mình những sàn lọc để minh chứng cho "sự-thật-của-riêng-mình".

    Nếu chúng ta có thái độ tích cực thì mỗi bài viết sẽ giúp chúng ta có thêm những câu hỏi, những khai mở trên con đường đi tìm sự thật, hay ít ra là những gì có thể đến gần với sự thật nhất. Cũng với bài viết "Cũng nên nói thêm một lần nữa: Năm 1932, Hồ Chí Minh chưa chết đâu!", tác giả Nguyễn Thị Cỏ May giúp cho chúng ta có thêm những câu hỏi:

    - Nếu "dĩ nhiên tin trên L’Humanité là không đúng sự thật." (vì lúc đó, tin tức thường khó kiểm soát sự chính xác) để cho rằng HCM không chết vào năm 1932, thì liệu có dĩ nhiên rằng một số thông tin trong Văn khố Quốc gia Hải ngoại của Pháp và Sở Bảo vệ Đoàn quân Viễn chinh Pháp ở Đông Dương - được dùng để chứng minh HCM còn sống - có thật sự chính xác trong cùng một bối cảnh "khó kiểm soát sự chính xác"?

    - Tài liệu 9000 trang do ông Olivia Pelletier, Quản thủ Văn khố, chuyên về Đông Dương, san định, đúc kết lại từ những những thông tin của cơ quan Tình báo, Phòng Nhì, Cảnh sát Pháp ở Đông Dương và ở Pháp từ 1919-1955 cho thấy "Hồ Chí Minh vẫn còn sống, sau cái tin ông chết trong tù Hồng Kông năm 1932. Nhưng hoàn toàn không có tin tức gì về Hồ Chí Minh từ tháng 5/1930 tới 1934."

    Những luận cứ này giúp cho chúng ta có thêm câu hỏi: Vậy là từ năm 1932 sau khi Nguyễn Ái Quốc chết trong tù theo nguồn tin của L’Humanité cho đến 1934, thời gian đủ để chuẩn bị đào tạo một "Hồ Chí Minh" khác? Lấy gì để chứng minh nhân vật mà "1934 tới 1937, ông sống ở Mạc Tư Khoa. Năm 1938, ông trở lại Tàu. Tháng 2/1941, ông trở lại Bắc Việt, sau khi Pháp thất trận" cũng là Nguyễn Ái Quốc trong nhà tù Hong Kong?

    - "Ngày 16/5/1932, Lâm Đức Thụ, người làm việc cho Mật thám Pháp, gởi báo cáo cho Pháp nói ông vẫn nhận được tin tức về Nguyễn Tất Thành qua văn phòng của luật sư Loseby, người lãnh nhiệm vụ bênh vực Nguyễn Tất Thành."

    Bài viết công bố về cái chết của Nguyễn Ái Quốc được Báo L’Humanité (Nhân đạo) năm thứ 29, số 12292, phát hành vào thứ ba 09/08/1932. Do đó, chúng ta lại có thêm câu hỏi: Nếu Lâm Đức Thụ có nhận được tin tức của Nguyễn Tất Thành thì cũng có thể nhận được 1, 2 tháng trước khi Nguyễn Tất Thành chết trong tù?

    - Chuyện "Ông Vũ Thư Hiên đôi lúc ngủ chung giường với Hồ Chí Minh..." để thấy "ông Hiên phải là người biết cụ thể Hồ Chí Minh" giúp cho chúng ta có thêm câu hỏi: Ông Vũ Thư Hiên có thể nghĩ rằng người nằm cùng giường với ông không là một người Tàu, nhưng làm thế nào ông biết được chắc chắc đó là Nguyễn Tất Thành aka Nguyễn Ái Quốc của những năm trước 1932?

    - Trích dẫn tuyên bố của ông Vũ Thư Hiên "Nếu ông Hồ là người Tàu thật thì tất tần tật những ai từng gặp ông, từng làm việc với ông (có cả nghìn, cả vạn người đấy), tạm kể từ thời Quốc dân Đại hội Tân Trào 1945 cho tới khi ông qua đời năm 1969, hoá ra đều mù dở - khốn nạn, ông là Hồ Tập Chương đấy, là người Tàu đấy, người Khách gia đấy, thế mà không một ai phát hiện." lại mở ra 2 câu hỏi khác: (1) Vậy có thể có xác suất Hồ Chí Minh không là một người Tàu chính gốc mà là một người Việt; nhưng làm sao ông Vũ Thư Hiên chắc chắn 100% rằng Hồ Chí Minh nằm ngủ bên cạnh là Nguyễn Tất Thành - người mà ông chưa từng gặp - trong nhà tù Hong Kong 1932? (2) Dưới chế độ độc tài toàn trị và dưới bàn tay sắt máu của Bộ trưởng Công an Trần Quốc Hoàn, kẻ giết chết người tình Nông Thị Xuân của Hồ Chí Minh, liệu ai - nếu phát hiện hay nghi ngờ Hồ Chí Minh "có vẻ" là Tàu - có dám hé miệng? Để từ đó, chúng ta cần có sự đo lường, lượng giá về những thông tin đến từ "nhân chứng" - Những thông tin nhân chứng không nhất thiết đồng nghĩa với chứng minh.

    - Giai thoại kể lại của ông Bùi Tín - "Ông Hồ tới thăm lại lò rèn bên bờ sông nơi lúc nhỏ, ông thường ra đây chơi và câu cá. Trong đám dân làng ra chào mừng Chủ tịch nước, có một cụ già bước tới, chỉ vành tai bị mất một miếng nhỏ của Hồ Chí Minh và nói “Hồi nhỏ hắn câu cá, giựt cần câu, lưỡi câu móc vào đây xước mất một miếng, nay vẫn còn thẹo...” bật ra một câu hỏi khác: Thật sự rằng, liệu có một ông già dân đen nào "tự nhiên và chủ động" dám vượt qua vòng bảo vệ, bước tới chỉ vành tai của lãnh tụ, của chủ tịch, ngang nhiên oang oang nói cho mọi người - trong đó có ông Bùi Tín nghe - và lỗ mãng gọi "cha già dân tộc" là "hắn", nhằm chứng minh lãnh tụ Hồ Chí Minh là thằng nhỏ câu cá bị xước mất lỗ tai? Tại sao có giai thoại mang tính chứng minh này? Có gì quen thuộc trong "truyền thống" dàn dựng của đảng mà chính ông Bùi Tín cũng bị lừa và vô tình trở thành "nhân chứng" cho một màn kịch lừa đảo?

    - Theo tài liệu Pháp, Hồ Chí Minh không chết, chỉ hoàn toàn không có thông tin gì trong thời gian hơn 3 năm (1934-1937), nhưng theo "sử gia" Céline Marangé: (a) Hồ Chí Minh rời khỏi Hồng Kông vào tháng giêng năm 1933 nhờ luật sư do Komintern ủy nhiệm xin được hủy bỏ lệnh dẫn độ ông giao cho chính quyền Pháp; (b) Tháng 10/1934, HCM vào học trường Quốc tế Lê-nin; (c) từ đó sử gia xác định "Hồ chí Minh không chết trong nhà tù Hồng Kông năm 1932". Lại thêm câu hỏi: Tại sao một sử gia biết rõ HCM theo học trường Quốc tế Lê-Nin nhưng cả chính quyền thực dân, hệ thống mật thám Pháp lại không biết "đối tượng thù địch số một" này đang ở đâu? Và: chúng ta chỉ cần dựa vào một "sử gia" để làm nền tảng cho lý luận minh chứng hay phải đối chiếu với nhiều sử gia, nguồn tin khác nhau?

    Càng có thêm nhiều bài viết, càng mở thêm nhiều câu hỏi, càng nhiều câu hỏi - càng giúp chúng ta đến gần sự thật.

    Hồ Chí Minh - người được cho là sáng lập ra đảng CSVN, nước VNDCCH, "cha già dân tộc" là người Việt hay người Tàu? Câu hỏi và sự thật có thể không quan trọng với một số người vì đối với họ trong tình huống nào thì HCM cũng là một tội đồ của dân tộc Việt. Nhưng đối với đảng CSVN, nếu thật sự Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương và với những phân tích, dẫn chứng - dù không có bằng chứng kiểm chứng DNA 100% - nhưng chỉ cần đủ khách quan và thuyết phục để đại đa số người Việt tin rằng "bác Hồ vĩ đại" và "cha già Dân Tộc", biểu tượng thần thánh của đảng lại là một tên Tàu; thì đó là mối nhục và thảm họa chính trị "vĩ đại" của đảng cầm quyền. Lúc đó, cột trụ quyền lực mạnh nhất đang chống đỡ guồng máy độc tài sẽ sụp đổ hoàn toàn.






    Kết:

    Xin được kết bằng một tâm tình:

    Mong các bạn đồng hành hãy xem những người dân Việt đã và đang cuồng Hồ là nạn nhân của một chế độ đểu cáng, lưu manh và ma mị. Hãy tin rằng ngày hôm nay đã có những người khinh miệt Hồ Chí Minh nhất lại là những người đã từng tôn sùng Hồ Chí Minh nhất. Hãy cùng nhau đánh sập "thần tượng" này trong lòng mọi người dân Việt Nam vì nó góp phần làm suy yếu chế độ. Từ đó, thay vì chỉ bày tỏ cảm xúc cho thoả lòng mà đôi khi lại phản tác dụng với những đối tượng và mục tiêu mà chúng ta nhắm đến, xin cùng nhau xem đây là một nỗ lực đấu tranh chung, có đối tượng, có mục tiêu, có cân nhắc và có kế hoạch.




    08.09.2018
    Vũ Đông Hà




    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... .html#more
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           





    Bison
    "Càng có thêm nhiều bài viết, càng mở thêm nhiều câu hỏi, càng nhiều câu hỏi - càng giúp chúng ta đến gần sự thật." (Vũ Đông Hà)

    "Việc Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh hay không hoặc là một tay thiếu tá người Tàu, mang tên Hồ Quang thực ra không đáng bận tâm, nhất là khi đất nước sau 43 năm “giải phóng” vẫn còn bị chia cắt và chịu phải sự lãnh đạo của một đảng độc tài toàn trị. Quyền con người, tự do ngôn luận và tín ngưỡng vẫn bị chà đạp và xâm phạm một cách công khai. Chủ quyền quốc gia bị đe dọa với những dự luật Đặc khu hết sức nguy hiểm. Luật An ninh mạng sẽ tước đoạt từng hơi thở tự do của người dân. Khủng bố, đàn áp và tra tấn dã man những người tranh đấu ôn hoà cho một xã hội tự do, công bằng và dân chủ vẫn đang diễn ra hàng ngày tại Việt Nam.

    "Tất cả những vấn nạn trên mới đáng được quan tâm và cần sự tranh đấu của mọi tầng lớp trong xã hội.

    "Vì suy cho cùng, Nguyễn Ái Quốc, tức Hồ Chí Minh (thậm chí là một ai “đóng thế” đi chăng nữa), công tội sẽ được phơi bày rõ ràng một khi đất nước trở nên thật sự dân chủ và lịch sử không phải được viết riêng bởi những kẻ thắng trận." (Lâm Bình Duy Nhiên, 27/8/2018)

    Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh?
    http://www.danchimviet.info/nguyen-ai-q ... 018/11280/

    Nguyễn Sinh Cung hay Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh có phải là một người hay không là một chủ đề không thật sự quan trọng cũng như không cấp bách để tìm hiểu, nhất là vào thời điểm này. Sự thật lịch sử sớm muộn cũng sẽ được phơi bày ra ánh sáng.

    Cuốn Hồ Chí Minh Sanh Bình Khảo của ông Hồ Tuấn Hùng (Đài Loan) cũng từng gây nhiều tranh cãi khi tác giả cho rằng ông Hồ Chí Minh xuất thân là người dân tộc Hồ, tại Đài Loan.

    Tuy nhiên, hiện nay trên các mạng xã hội, vấn đề trên lại được đưa ra tranh luận. Trên Internet có bản PDF của tờ báo L’Humanité (Pháp), số ra ngày 9/8/1932, đưa tin Nguyễn Ái Quốc đã mất trong nhà tù Hồng Kông vì bệnh lao phổi ( qua bản tin mang tên Nguyen Ai Quoc, le vaillant fondateur du P. C. indochinois est mort emprisonné – Nguyễn Ái Quốc, nhà sáng lập kiên cường Đông Dương Cộng sản Đảng đã chết trong tù), đã khiến cho nhiều người nghĩ rằng đây chính là chìa khoá để mở cửa căn phòng ẩn chứa nhiều bí mật đối với một nhân vật được thần thánh hoá bởi đảng CSVN. Qua đó, giả thuyết cho rằng Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh là hai nhân vật khác nhau lại trở nên thuyết phục hơn bao giờ hết đối với nhiều người.

    Báo L’Humanité, số ra ngày 9/8/1932 đưa tin Nguyễn Ái Quốc đã chết trong tù tại Hồng Kông (nguồn : Gallica BNF)

    Tính xác thực của tờ báo đưa tin này là chắc chắn. Số báo ấy đã được số hoá dưới dạng PDF và lưu trữ trong kho dữ liệu của Thư viện số thuộc Thư viện quốc gia Pháp ( Gallica – BnF Bibliothèque nationale de France). Nhưng thông tin có xác thực hay không lại là một chuyện khác. Tờ báo L’Humanité là tờ báo cánh tả, của đảng cộng sản Pháp. Vào thời điểm năm 1932, những thông tin liên quan đến những nhân vật cộng sản dù có được đưa tin nhưng vẫn có thể chưa được kiểm chứng một cách khoa học vì điều kiện truyền thông hay địa lý cách trở. Nguyễn Ái Quốc “bị chết” vì bệnh lao trong tù cũng có thể rơi vào trường hợp trên. Cũng không ngoại trừ việc truyền thông cộng sản thời ấy loan tin theo chiều hướng bất lợi cho nhà cầm quyền Pháp vốn đang đòi đưa ông về xét xử. Theo lối hành văn và cách đổ lỗi cho cái chết của Nguyễn Ái Quốc là do chủ nghĩa đế quốc gây ra thì người đọc cũng có thể hiểu cảm tình của tờ báo dành cho người sáng lập ra đảng cộng sản Đông Dương.

    Le communisme vietnamien (1919-1991), cuốn sách mới nhất về chủ nghĩa cộng sản tại Việt Nam (1919-1991) do Céline Marangé viết, được xuất bản vào năm 2012 cũng không có nhắc đến vụ Nguyễn Ái Quốc mất tại Hồng Kông. Dẫu cho tác giả đã tìm hiểu các nguồn tài liệu tối mật được viết bởi 5 thứ tiếng cũng như thực hiện các cuộc điều tra tại nhiều quốc gia liên quan đến sự hình thành của đảng cộng sản Việt Nam nhưng bà ta không hề đề cập đến vấn đề này. Việc Nguyễn Ái Quốc đã mất và có thể được thay thế bởi một nhân vật khác, dưới sự dàn dựng và điều khiển của Quốc tế cộng sản hay của Bắc Kinh, là một câu hỏi quan trọng mà một nhà nghiên cứu nổi tiếng về khoa học chính trị như bà Marangé không thể nào không tìm hiểu và đề cập đến!

    Theo bà, Lê Quang Đạt, một đảng viên quan trọng của Đông Dương Cộng sản Đảng (PCI), bị an ninh Pháp bắt tại Thượng Hải vào ngày 5/6/1931. Qua sự khai báo của Đạt với Sở Liêm phóng (Sûreté ), Nguyễn Ái Quốc bị cảnh sát Anh quốc bắt vào tháng 6/1931 tại Hồng Kông. Ông được trả tự do vào tháng 1/1933 sau khi Komintern, tức Đệ tam Cộng sản, thuê các luật sư bào chữa cho ông. Nhờ vậy, Nguyễn Ái Quốc đã rời khỏi Hồng Kông vào tháng 1/1933 và tránh khỏi việc bị dẫn độ theo yêu cầu của chính quyền Pháp về Thượng Hải để xét xử.

    Về căn bệnh lao phổi, Nguyễn Ái Quốc đã được chữa trị tại Crimée trong vòng vài tháng. Sau đó, vào tháng 10/1934, ông đã theo học tại trường Quốc tế Lê Nin.

    Trước đó, vào tháng 9/1933, Nguyễn Ái Quốc đã liên lạc với các nhà ngoại giao Liên Xô qua sự trung gian của một người bạn lâu năm, ông P. Vaillant-Couturier, chủ bút của tờ báo… L’Humanité. Nguyễn Ái Quốc và P. Vaillant-Couturier đã từng ngổi bên cạnh nhau tại Hội nghị ở Tours vào tháng 12 năm 1920.

    Tháng 8/1933, P. Vaillant-Couturier dẫn đầu đoàn đại biểu đảng Cộng sản Pháp sang Đông Dương và đã tổ chức nhiều buổi mít ting. Vaillant đã gặp gỡ các nhân vật quan trọng của PCI, Nguyễn Văn Tạo (đảng viên đảng Cộng sản Pháp) và nhà báo Nguyễn An Ninh. Ông chủ bút của tờ L’Humanité cũng thúc giục các đảng viên PCI ra các tờ báo hợp pháp để bảo vệ quyền lợi của công nhân.

    Vào tháng 4/1935, sau Hội nghị PCI tại Ma Cao, Hà Huy Tập đã báo cho Đệ tam Cộng sản về những nghi vấn của các đại biểu PCI liên quan đến Nguyễn Ái Quốc, thậm chí buộc tội ông trong vụ hàng trăm chiến sĩ của phong trào Thanh Niên bị bắt vào những năm 1929-1930. Đệ tam Cộng sản lập một ban để xem xét trường hợp của Nguyễn Ái Quốc nhưng dường như không có một kết luận chính thức nào và vụ này đã rơi vào quên lãng.

    Giai đoạn ông Nguyễn Ái Quốc bị bắt và giả thuyết về cái chết của ông tại Hồng Kông cũng được trình bày cụ thể trong cuốn Hô Chi Minh. The Missing Years do bà Sophie Quinn-Judge viết ( chương 6).

    Trong cuốn Le communisme vietnamien (1919-1991), bà Marangé đã cho người đọc thấy được một cái nhìn toàn diện về quá trình hình thành của đảng CSVN, về những cuộc khủng hoảng gián đoạn giữa Hà Nội, Bắc Kinh và Moscou cũng như về những cuộc tranh giành quyền lực hay sức ảnh hưởng cũng như những mâu thuẫn trong nội bộ đảng mà Hồ Chí Minh, tức Nguyễn Ái Quốc không còn giữ được vai trò lãnh đạo tối cao nữa. Kể từ 1960, những Lê Duẩn, Lê Đức Thọ và Trường Chính mới chính là những nhân vật quyền lực nhất của đảng CSVN.

    Cũng cần nhắc lại cuốn sách trên là luận án tiến sĩ của bà Marangé được bảo vệ vào năm 2010 tại Viện nghiên cứu Chính trị tại Paris (Institut d’études politiques – IEP). Tuy là một luận văn tiến sĩ nhưng ở đó không hề thiếu sự nghiêm túc về những dữ liệu hay nguồn tin tức sử dụng. Cách làm việc khoa học là một đòi hỏi vô cùng quan trọng đối với một nhà nghiên cứu tại một trường đại học danh tiếng như Sciences Po Paris.

    Vì thế, thông tin cho rằng ông Nguyễn Ái Quốc, nhà sáng lập đảng cộng sản Đông Dương đã mất trong nhà tù tại Hồng Kông dựa theo một đoạn tin ngắn trên tờ báo của đảng cộng sản Pháp vào ngày 9/3/1932 là chưa đáng tin cậy và khoa học. Mối quan hệ giữa Nguyễn Ái Quốc và các cơ quan truyền thông cộng sản, nhằm tung tin thất thiệt đối với các nhà chức trách Pháp có thể là sự giải thích thỏa đáng nhất về sự hiện diện của mẩu tin ấy trên tờ L’Humanité.

    Nếu cứ nhất quyết muốn tìm hiểu thì chắc chắn phải truy tìm trong các tài liệu mật của Mật vụ và cảnh sát Anh quốc tại Hồng Kông trong giai đoạn 1930-1933. Vì chỉ có cảnh sát Anh mới có thể dàn dựng mọi kịch bản liên quan đến cuộc đời của Nguyễn Ái Quốc trong giai đoạn này. Mà liệu họ làm như thế thì với mục đích gì để phục vụ cho quyền lợi của họ tại Đông Dương cũng như với Quốc tế cộng sản?

    Việc Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh hay không hoặc là một tay thiếu tá người Tàu, mang tên Hồ Quang thực ra không đáng bận tâm, nhất là khi đất nước sau 43 năm “giải phóng” vẫn còn bị chia cắt và chịu phải sự lãnh đạo của một đảng độc tài toàn trị. Quyền con người, tự do ngôn luận và tín ngưỡng vẫn bị chà đạp và xâm phạm một cách công khai. Chủ quyền quốc gia bị đe dọa với những dự luật Đặc khu hết sức nguy hiểm. Luật An ninh mạng sẽ tước đoạt từng hơi thở tự do của người dân. Khủng bố, đàn áp và tra tấn dã man những người tranh đấu ôn hoà cho một xã hội tự do, công bằng và dân chủ vẫn đang diễn ra hàng ngày tại Việt Nam.

    Tất cả những vấn nạn trên mới đáng được quan tâm và cần sự tranh đấu của mọi tầng lớp trong xã hội.

    Vì suy cho cùng, Nguyễn Ái Quốc, tức Hồ Chí Minh (thậm chí là một ai “đóng thế” đi chăng nữa), công tội sẽ được phơi bày rõ ràng một khi đất nước trở nên thật sự dân chủ và lịch sử không phải được viết riêng bởi những kẻ thắng trận.

    Lâm Bình Duy Nhiên, 27/8/2018






    Củ Chi
    Hồ Chí Minh không thể là người Việt. Điều này hiển nhiên, vì HCM cả đời viết tiếng Việt vẫn không thông. Chính tả sai be bét. Tài liệu sau là từ nguồn của Việt Cộng.

    Tiếng Việt của "Cha zà zân tôc!"
    www.geocities.ws/xoathantuo...

    Hồ viết có vài chữ mà chính tả sai be bét: khi bỏ dấu khi không, "gi, d" biến thành "z", "ph" biến thành "f"; rồi còn "zu kích gaí". Viết theo kiểu đó thì "cha gìa dân tộc" thành "Cha zà zân tôc!" Hi hi...
              

              
    Thư này HCM viết năm 1968.

    Đúng như dân gian vẫn nói: "Dốt tiếng Việt như Hồ - Hèn như Giáp."






    Ý Thiêng
    Trích từ Nguyễn Trọng Dân : " Chính sự giúp đỡ của Đại Uý Archimede L.Patti, một nhân viên OSS (tiền thân của CIA), qua vũ khí đạn dược, thuốc men cũng như sự công nhận của Mỹ, làm cho Việt Minh, chẳng những không bị Nhật tiêu diệt và còn có cơ hội cướp được chính quyền vào mùa thu tháng tám năm 1945..."

    " Sự xuất hiện của Hồ Chí Minh và bè đảng Cộng Sản khủng bố của ông ta được OSS giúp đỡ, bên cạnh sự hỗ trợ lớn của Mao Trạch Đông, vào buổi ban đầu năm 1945 chưa chi đã đem đến nạn đói làm thiệt mạng cả triệu người ở miền Bắc Việt Nam ".

    Nạn đói năm Ất Dậu xảy ra tại miền Bắc Việt Nam trong khoảng từ tháng 10 năm 1944 đến tháng 5 năm 1945, trong khi toán OSS Deer Team do Allison Thomas chỉ huy được thành lập ngày 16 tháng 5 năm 1945, nhảy dù xuống Tân Trào tháng 7 . Toán thứ hai của Archimedes Petti đến Hà Nội ngày 22 tháng 8 năm 1945, mục đích để hoàn hương những lính đồng minh bị Nhật bắt làm tù binh , sợ rằng Nhật thua trận sẽ hành hạ hoặc thủ tiêu họ, trong đó nhiều nhất là lính Pháp . Tháp tùng Archimedes Patti có Jean Sainteny, trưởng tình báo Đông Dương của De Gaulle . Cho nên hai toán nầy không dính líu gì đến nạn đói năm Ất Dậu . Chính phủ của ông Trần Trọng Kim được thành lập nhưng không có quân đội nên không chống chọi nổi Vm, tư lệnh quân đội Nhật cho vua Bảo Đại biết nếu cần sẽ đưa quân Nhật giúp trấn áp Vm, nhưng vua Bảo Đại không đồng ý vì lầm Vm không phải là cộng sản mà là những người yêu nước . Nói rằng Archimedes Patti giúp đỡ hồ chí minh, nhưng cũng không nhiều vì Patti rời Hà Nội cuối tháng 9 năm 1945 . Hồ đọc " Tuyên ngôn độc lập" cho Patti nghe và Patti có sửa đôi chút . Mao Trạch Đông giúp hồ rất nhiều vì hồ là người của Mao, và có thể là người tàu, nhưng trước năm 1950 khi chưa có Chiến dịch biên giới Đông Khê, Thất Khê, đường biên giữa tàu và Việt Nam bị Pháp chận đứng chiếm giữ, nên không thể đưa người và vũ khí qua . Thời kỳ nầy Vm bị Pháp đánh tơi bời, cho đến khi Trần Canh, La Quý Ba qua giúp mới đánh thông được biên giới đông bắc, từ đó vũ khí quân trang quân dụng mới được tuồn qua cho Vm rất nhiều . Theo ông Trần Đỉnh trong " Đèn Cù 1 ", Võ Nguyên Giáp chỉ huy trận nầy dùng chiến thuật biển người, lính chết quá nhiều bị cố vấn tàu kiểm điểm, sau đó phải nghe lời cố vấn dùng chiến thuật bám sát bao vây và công đồn đả viện đánh bại hai trung đoàn Charton và Le Page, chiếm hết các đồn của Pháp mới khai thông được biên giới ....

    https://en.wikipedia.org/wiki/Archimedes_Patti
    https://en.wikipedia.org/wiki/OSS_Deer_Team







    Ý Thiêng
    Trích từ Nguyễn Trọng Dân :"Năm 1945- OSS nay là CIA của Mỹ đem Hồ C Minh về hất đổ CP Trần Trọng Kim..."

    Nguyễn Trọng Dân là hàng con cháu mà dám dỡn mặt ông tổ Nguyễn Ái Quốc nhẽ. Ái Quốc thì phải Trọng Dân, đi đôi với nhau, ngang hàng với nhau. Cũng kiểu của hồ tàu "bác bác tôi tôi" với đức Trần Hưng Đạo.

    Hai toán OSS, Deer Team ( thiếu tá Allison Thomas toán trưởng ) và Mercy Team ( đại úy Archimedes Patti toán trưởng ) xuống Tân Trào mục đích giúp Việt minh tổ chức huấn luyện du kích nhằm đánh phá tháo gỡ đường xe lửa của Nhật từ Hà Nội lên Lạng Sơn để Nhật không đem quân qua Tàu; cứu giúp các phi công Mỹ bị Nhật bắn rớt; theo dõi báo tin cho Mỹ biết sự di chuyển, cùng các căn cứ đóng quân của Nhật để ném bom tiêu diệt. Nhờ máy móc truyền tin của Mỹ, hồ chí minh mới biết được Nhật đầu hàng, cấp tốc đi bộ từ Tân Trào về Hà Nội. Khi còn ở Tân Trào, hồ chiêu đãi lính Mỹ tối đa, đãi rượu thịt cùng thuốc khích dâm của người dân tộc và gái. Các nữ hộ lý được hồ cho đem đến từ các làng xóm, thị xã xung quanh. Nhân viên OSS kể lại họ không tham gia vào các sinh hoạt tình dục, chỉ có thiếu tá Allison Thomas, rất thân thiện với hồ và võ nguyên giáp (có lẽ bị trúng mỹ nhân kế của hồ) nên thường xảy ra nhiều cuộc tranh cãi với nhân viên. Khi toán theo hồ về Hà Nội, cac OSS Mỹ cho biết : Việt minh khi đi qua các làng xã, đã giết hết xã ấp trưởng và đốt cháy nhà của những người nầy bảo rằng họ theo Tây, tề . Đến Hà Nội, toán được cho ở trong những nhà sang trọng, ăn uống đầy đủ, và không được ra ngoài. Chỉ có Allison Thomas thường đi theo hồ, và có chụp hình chung với hồ ở Hà Nội.Tuy nhiên người Mỹ biêt hồ chí minh là cộng sản và Nhật đã đầu hàng nên ra lịnh rút hai toán OSS về Côn Minh ngay . Như vậy có gì gọi là OSS đem hồ chí minh về lật đổ chính phủ Trần Trọng Kim ?

    Khi Deer Team đến Tân Trào, hồ chí minh bệnh nặng, vừa sốt rét, vừa kiết lỵ sém chết, y tá Paul Hoagland đã cứu sống hồ.
    Trong toán có 3 nhân viên phòng 2 của Pháp, trung úy Montfort, trung úy Phát (người Việt) và một người Việt nữa bị Việt minh phát giác.
              

              
    The OSS Deer Team in 1945.
    From left to right : a soldier, René Defourneaux, Ho Chi Minh, Allison Thomas, Võ Nguyên Giáp, Henry Prunier, two soldiers, and Paul Hoagland, far right.
    Kneeling, left, are Lawrence Vogt and Aaron Squires; right, an unknown person .

              









    Ý Thiêng
    Tài liệu trung cộng nói người mua máy đánh chữ cho Hồ Quang là Lý Bái(Phái) Quần 李沛群 . Lý Bái Quần là giao thông viên交通员 của tỉnh Quảng Đông .
    Lý Bái Quần từng làm liên lạc viên hộ tống Đặng Dĩnh Siêu, Chu Ân Lai v .v ... khi 2 người này đến Quảng Đông . Tháng 9 năm 1939 được lịnh của
    Lý Khắc Nông 李克农, trưởng Bạn Sự Xứ Quế Lâm 桂林办事处 , Lý Bái Quần hộ tống Hồ Quang từ Quế Lâm 桂林 đến Long Châu 龙州 Quảng Tây
    để vào VN hoạt động, nhưng những người cộng sản VN trong nước không ra đón nên Hồ Quang phải trở về Quế Lâm sau khi chờ 3 ngày .
    Tháng 2 năm 1940, Lý Bái Quần hộ tống Hồ Quang , núp dưới tên Trần tiên sinh 陈先生 đến Côn Minh, Vân Nam họp cùng cs trong nước để chuẩn bị vào VN .
    hồ chí minh chính là Hồ Quang, người tàu cấp bậc thiếu tá của Bát Lộ Quân trung cộng, năm 1938 công tác tại Quế Lâm, Quảng Tây .
    Chức vụ : Quế Lâm bạn sự xứ cứu vong thất chủ nhiệm 桂林办事处救亡室主任.
    Bạn sự xứ : branch office
    Cứu vong thất : phòng cứu vong ( cứu quốc )
    hồ chí minh là chủ nhiệm phòng cứu vong tại chi nhánh Quế Lâm, Quảng Tây.
    Nhiệm vụ :
    - Tuyên truyền kháng chiến cho tàu cộng chống Nhật, chống Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch.
    - Kêu gọi, lôi kéo thanh niên, học sinh, nông dân... đi theo cộng sản tàu.
    - Đưa thanh niên theo cộng sản lên Diên An để huấn luyện.
    - Liên lạc với người tàu hải ngoại để vận động, quyên tiền chi viện cho tàu cộng kháng Nhật, chống Quốc Dân Đảng .
    - Dẫn đường , hộ tống các lãnh đạo trung cộng đến , đi công tác hoặc ngang qua địa phương..
    Khi Hồ Quang đến , lãnh đạo trung cộng giới thiệu với những nhân viên Bạn Sự Xứ là người Phúc Kiến, Quảng Đông nhưng Hồ Quang nói tiếng phổ thông, giọng Quảng Đông của Hồ Quang rất nặng nên một người trong Cứu Vong Thất tên là Hà Khải Quân 何启君 cùng ngủ một phòng với Hồ Quang nghi ngờ Hồ Quang . Có lần Hà Khải Quân phê bình kiểm điểm Hồ Quang , nhưng chủ nhiệm Bạn Sự Xứ Quế Lâm là Lý Khắc Nông 李克农 không cho và bảo Hồ Quang là người từ trung ương đưa xuống không được phê bình .
    Long Phi Hổ (tức Long Chung Tú 龙钟秀) ,trưởng ban giao thông vận tải 交通运输科科长, công tác chung với hồ chí minh tại Quế Lâm Bát Lộ Quân, nhớ lại
    có lần hỏi tại sao lấy tên Hồ Quang . hcm trả lời :
    "Tôi có hồ tử (nghĩa là râu : 胡子 胡鬚), đầu quang (头光: đầu bóng) nên gọi tên là Hồ Quang “我有胡子,头光,所以叫胡光呗。”.
    Long Phi Hổ hỏi quê quán ở đâu ? hcm trả lời : quê quán Hải Nam , đến đây như người ở nhờ “ 乡贯海南,实际侨生。”.
    hồ quang ngoài việc làm phòng trưởng phòng cứu vong như trên đã nói, còn kiêm cả những nhiệm vụ được giao như sau :
    - Giáo viên văn hóa ( người tàu giỏi chữ tàu mới làm được),
    - Trưởng ban kế hoạch phòng cứu vong ,
    - Ủy viên vệ sinh ,
    - Trưởng ban báo tường, chủ nhiệm tờ 《 Sinh hoạt tiểu báo 生活小报》
    - Phụ trách điện đài để liên lạc với Diên An, điện dài đặt bí mật trong nhà dân, luôn luôn di chuyển không ai biết, Quốc Dân Đảng và Nhật tìm kiếm hoài
    nhưng không bắt được . Điện đài thời đó rất quan trọng, báo về Diên An tình hình quân đội Nhật và Quốc Dân Đảng cũng như nhận chỉ thị hoạt động của Diên An ....

    Nguyễn Tất Thành và Hồ chí minh chắc chắn không phải một người.
    Năm 1922 có tài liệu nói Nguyễn Ái Quốc qua Liên Xô nhưng không gặp Lenin, vì Lenin đã chết trước mấy ngày (theo Minh Võ).
    Năm 1924 NAQ theo Borodin từ Liên Xô sang Tàu làm thư ký kiem thông dịch viên lấy tên Lý Thụy. Lý Thụy giỏi tiếng tàu và tiếng Nga, nhưng núp dưới danh hiệu thông dịch vien để làm tình báo. Thời kỳ này lấy Tăng Tuyết Minh.
    Năm 1927, Tưởng Giới Thạch thành lập chính phủ Quốc Dân Đảng tại Nam Kinh và trấn áp cộng sản tàu nên Lý Thụy phải theo Borodin về Liên Xô, sau đó xuất hiện tại đông bắcThái Lan.
    Năm 1932 Tống Văn Sơ xuất hiện tại Quảng Đông, bị cảnh sát Anh bắt nhốt tại nhà tù Victoria, bị ho lao và chết.
    Từ năm 1933 đến năm 1938 không nghe tin tức gì cả. Có lẽ một gián điệp đã được huấn luyện trong mấy năm để thay thế.
    Năm 1938, một Nguyễn Ái Quốc sống lại tại Liên Xô nói rằng đã giả chết để trốn thoát cảnh sát Anh và Pháp (nhưng năm sinh 1903, thua Nguyễn Tất Thành 13 tuổi) được lịnh cs quốc tế qua Diên An, tổng chỉ huy của cs tàu, gặp Mao Trạch Đông rồi được lệnh xuống Quế Lâm với tên là Hồ Quang, cấp bậc thiếu tá, công tác tại Bát Lộ Quân Bạn Sự Xứ. Hồ Quang được cấp trên giới thiệu tại Bạn Sự Xứ là người Quảng Đông (có chỗ nói đảo Hải Nam) rất giỏi Quốc Ngữ (chữ tàu), đã tốt nghiệp đại học Lĩnh Nam chuyên phụ trách về điện đài để báo cáo và nhận lệnh từ Diên An về những tin tức tình báo liên quan đến quân đội Nhật và Quốc Dân Đảng Trung hoa.
    Từ đó Hồ Quang liên lạc với đảng cs Việt Nam gồm những người như Hoàng Văn Hoan, Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng, Vũ Anh, Lê Thiết Hùng, Phùng Chí Kiên, Cao Hồng Lĩnh… đang hoạt động tại Côn Minh, Quế Lâm hoặc Quảng Tây. Những người nầy cũng không biết Hồ Quang là ai. Lê Thiết Hùng là con rể của Hồ Học Lãm, lấy bà Hồ Diệc Lan là chị của Hồ Mộ La mà chúng ta được biết đến qua bức thư đánh máy do hồ chí minh gửi trong đó có nói mặc quần thủng đít, to nậy và mầng... Bọn này hoạt động nằm dưới danh hiệu
    Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội do ông Hồ Học Lãm thành lập. Đó là một đảng phái hợp pháp vì đã được đăng ký với chính phủ Tưởng Giới Thạch. Hồ Học Lãm nuôi bọn Hoàng văn Hoan, Võ nguyên Giáp, Phạm văn Đồng v.v...trong nhà. Như lời Hoàng văn Hoan kể: " Ông Hồ Học Lãm trước kia đã nuôi mấy người chúng tôi, nay lại thêm 8 người nữa" (Giọt nước trong biển cả, trang 90). Hồ Học Lãm không phải là cộng sản, ông là một người nho học, thành lập Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội (Việt Minh) bị cộng sản lợi dụng,
    gia nhập vào để hoạt động hợp pháp cho cs . Hồ Học Lãm giới thiệu bọn Hoàng văn Hoan với Trương Bội Công, Trương Bội Công là người cùng hoạt động với Hồ Học Lãm và là đại tá trong quân đội Trung Hoa Dân Quốc của Tưởng Giới Thạch. Đó là vào khoảng 1939-40, Hồ Quang, thiếu tá Bát Lộ Quân của tàu cộng đang hoạt động tại Quế Lâm, bọn Hoàng văn Hoan liên lạc và tham khảo ý kiến của Hồ Quang, được lệnh không dính líu vào Trương Bội Công để khỏi bị lộ và tìm cách tách Hồ Học Lãm ra khỏi Trương Bội Công, đưa Hồ Học Lãm lên Quế Lâm làm cơ sở che mắt cho chúng hoạt động dưới danh nghĩa VN độc Lập Đồng Minh Hội (Việt Minh).
    Hồ Học Lãm qua Quế Lâm để chửa bệnh và dưỡng bệnh, cs lấy danh nghĩa VN độc Lập Đồng Minh Hội, mời Hồ Học Lãm đứng ra chủ trì dứng mũi chịu sào cho chúng. Hồ Học Lãm giới thiệu chúng với Lý Tế Thâm, bạn học của Hồ Học Lãm, Lý Tế Thâm là chủ nhiệm hành doanh khu Tây Nam của Tưởng Giới Thạch. Lý Tế Thâm sau theo trung cộng, làm binh biến ở Phúc Châu,
    Phúc Kiến. Sau đó Hồ Quang và Hoàng Văn Hoan loại tất cả những người yêu nước ra khỏi VN độc Lập Đồng Minh Hội, để chúng tự tung tự tác, gồm có: Phạm văn Đồng (bí danh Lâm Bá Kiệt), Võ Nguyên Giáp (Dương Hoài Nam), Vũ Anh (Trịnh Đông Hải), Phùng Chí Kiên, Cao Hồng Lĩnh, Lý Quang Hoa (Hoàng văn Hoan)..... Phạm văn Đồng làm phó chủ nhiệm, thay thế Nguyễn Hải Thần (chúng đã loại được Nguyễn Hải Thần).
    Nguyễn Hải Thần lập Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hôi (Việt Cách).
    Cuối năm 1940, Hồ Quang, lúc nầy lấy tên Hoàng Quốc Tuấn, Trần tiên sinh, già Vương (Vương Song Nhi), nhờ đã dấu được cái đuôi cộng sản, yêu cầu Hồ Học Lãm viết giấy xác nhận y là người của
    VN Độc Lập Đồng Minh Hội để về trong nước hoạt động mục đích thâu tóm tất cả đảng viên của Hồ Học Lãm hoặc của những đảng phái khác. Hồ Học Lãm đồng ý, và già Vương về Pác Bó cùng mười mấy người, trong đó toàn là đảng viên cs, nữ cán bộ tên Đỗ thị Lạc mà già Vương lấy sinh được một bé gái. Sau đó Đỗ thị Lạc bị thủ tiêu, vì có lẽ biết được bí mật của già Vương. Đến khi gặp Nông thị Ngát thì xưng là già Thu, lấy Nông thị Ngát đẻ ra Nông Đức Mạnh.
    Tháng 8 năm 1942, hồ chí minh (lúc này lấy tên là hồ chí minh) vượt biên giới qua tàu, bị bắt ngay tại bên kia biên giới, vì trong người có nhiều tiền đô la, bị nghi ngờ là gián điệp của Nhật. Đến tháng 10 hồ được thả (nhờ sự can thiệp của OSS - theo tài liệu cúa OSS), trở về trong nước hoạt động lại tại Tân Trào.
    - Như vậy năm 1924 Lý Thụy đi từ Liên Xô với Borodin qua Tàu hoạt động theo lệnh của quốc tế 3 .
    - Sau khi Lý Thụy bỏ chạy theo Borodin vì Tưởng Giới Thạch tấn công cộng sản tàu, Tống Văn Sơ đã xuất hiện trở lại, hoạt động và bị Anh bắt.
    - Sau khi Tống Văn Sơ chết năm 1932, Hồ Quang (người tàu) xuất hiện. Hồ Quang chắc chắn không phải là Nguyễn Tất Thành, vậy Hồ Quang là Hồ Tập Chương đã được huấn luyện suốt mấy năm để thay thế .





    Nông dân
    Dạ thôi. Cái chuyện HCM là Tàu hay Việt, xin để các bậc cao nhân lo giùm đi. Còn nông dân bọn tui chỉ nghĩ đơn giản thế này:

    1- HCM lập ra cái đảng cs, rồi đảng cs đuổi Mỹ đi để rước Tàu vào xâm lược nước ta. Vì vậy, chúng tôi căm thù đảng cs, căm thù luôn tên HCM.

    2- Ai coi HCM là người VN thì cứ... tự nhiên, còn bọn tui thì không. Người VN sao lại xưng "bác, tôi" với Đức Trần Hưng Đạo? Người VN sao lại mặc quần áo Tàu, khi gần chết thì đòi đi theo... Mao, Mác, Lê-Nin, đòi nghe nhạc Tàu?

    3- Ai coi HCM là "thần tượng" thì cứ coi, còn bọn tui thì không. "Thần tượng" gì mà tự nhiên ở đâu mãi ngoài Bắc lại kéo quân vào khủng bố miền Nam rồi chiếm miền Nam? Lại còn nói là... "giải phóng"? Bọn tui có bị ai kềm kẹp, bóc lột, đàn áp, cướp đất đâu mà phải "giải phóng" bọn tui? "Thần tượng" gì mà sang nước Indonesia cứ bú mồm các bé gái để cho báo chí người ta chửi te tua thế? "Thần tượng" gì mà nghiện thuốc lá, lại mắc bệnh cuồng dâm, hiếp dâm trẻ em gái là sao? (mời vào Google gõ "lần gặp bác hồ tôi bị mất trinh" sẽ rõ).

    Tóm tại, nông dân bọn tui không coi HCM là người VN, không coi HCM là thần tượng. Trái lại, bọn tui coi HCM là kẻ thù, kẻ thù không đội trời chung. Còn nữa, ai chạy theo HCM, chơi thân với HCM cũng là kẻ thù của bọn tui luôn. Thật đấy.





    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... .html#more
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           






    Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh?
    _____________________________________
    Lâm Bình Duy Nhiên - 28/08/20182







    Nguyễn Sinh Cung hay Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh có phải là một người hay không là một chủ đề không thật sự quan trọng cũng như không cấp bách để tìm hiểu, nhất là vào thời điểm này. Sự thật lịch sử sớm muộn cũng sẽ được phơi bày ra ánh sáng.
    Cuốn Hồ Chí Minh Sanh Bình Khảo của ông Hồ Tuấn Hùng (Đài Loan) cũng từng gây nhiều tranh cãi khi tác giả cho rằng ông Hồ Chí Minh xuất thân là người dân tộc Hồ, tại Đài Loan.
    Tuy nhiên, hiện nay trên các mạng xã hội, vấn đề trên lại được đưa ra tranh luận. Trên Internet có bản PDF của tờ báo L’Humanité (Pháp), số ra ngày 9/8/1932, đưa tin Nguyễn Ái Quốc đã mất trong nhà tù Hồng Kông vì bệnh lao phổi ( qua bản tin mang tên Nguyen Ai Quoc, le vaillant fondateur du P. C. indochinois est mort emprisonné – Nguyễn Ái Quốc, nhà sáng lập kiên cường Đông Dương Cộng sản Đảng đã chết trong tù), đã khiến cho nhiều người nghĩ rằng đây chính là chìa khoá để mở cửa căn phòng ẩn chứa nhiều bí mật đối với một nhân vật được thần thánh hoá bởi đảng CSVN. Qua đó, giả thuyết cho rằng Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh là hai nhân vật khác nhau lại trở nên thuyết phục hơn bao giờ hết đối với nhiều người.

              

              


    Báo L’Humanité, số ra ngày 9/8/1932 đưa tin Nguyễn Ái Quốc đã chết trong tù tại Hồng Kông (nguồn : Gallica BNF)
    Tính xác thực của tờ báo đưa tin này là chắc chắn. Số báo ấy đã được số hoá dưới dạng PDF và lưu trữ trong kho dữ liệu của Thư viện số thuộc Thư viện quốc gia Pháp ( Gallica – BnF Bibliothèque nationale de France). Nhưng thông tin có xác thực hay không lại là một chuyện khác. Tờ báo L’Humanité là tờ báo cánh tả, của đảng cộng sản Pháp. Vào thời điểm năm 1932, những thông tin liên quan đến những nhân vật cộng sản dù có được đưa tin nhưng vẫn có thể chưa được kiểm chứng một cách khoa học vì điều kiện truyền thông hay địa lý cách trở. Nguyễn Ái Quốc “bị chết” vì bệnh lao trong tù cũng có thể rơi vào trường hợp trên. Cũng không ngoại trừ việc truyền thông cộng sản thời ấy loan tin theo chiều hướng bất lợi cho nhà cầm quyền Pháp vốn đang đòi đưa ông về xét xử. Theo lối hành văn và cách đổ lỗi cho cái chết của Nguyễn Ái Quốc là do chủ nghĩa đế quốc gây ra thì người đọc cũng có thể hiểu cảm tình của tờ báo dành cho người sáng lập ra đảng cộng sản Đông Dương.
    Le communisme vietnamien (1919-1991), cuốn sách mới nhất về chủ nghĩa cộng sản tại Việt Nam (1919-1991) do Céline Marangé viết, được xuất bản vào năm 2012 cũng không có nhắc đến vụ Nguyễn Ái Quốc mất tại Hồng Kông. Dẫu cho tác giả đã tìm hiểu các nguồn tài liệu tối mật được viết bởi 5 thứ tiếng cũng như thực hiện các cuộc điều tra tại nhiều quốc gia liên quan đến sự hình thành của đảng cộng sản Việt Nam nhưng bà ta không hề đề cập đến vấn đề này. Việc Nguyễn Ái Quốc đã mất và có thể được thay thế bởi một nhân vật khác, dưới sự dàn dựng và điều khiển của Quốc tế cộng sản hay của Bắc Kinh, là một câu hỏi quan trọng mà một nhà nghiên cứu nổi tiếng về khoa học chính trị như bà Marangé không thể nào không tìm hiểu và đề cập đến!
              


    Le communisme vietnamien (1919-1991)

              
    Theo bà, Lê Quang Đạt, một đảng viên quan trọng của Đông Dương Cộng sản Đảng (PCI), bị an ninh Pháp bắt tại Thượng Hải vào ngày 5/6/1931. Qua sự khai báo của Đạt với Sở Liêm phóng (Sûreté ), Nguyễn Ái Quốc bị cảnh sát Anh quốc bắt vào tháng 6/1931 tại Hồng Kông. Ông được trả tự do vào tháng 1/1933 sau khi Komintern, tức Đệ tam Cộng sản, thuê các luật sư bào chữa cho ông. Nhờ vậy, Nguyễn Ái Quốc đã rời khỏi Hồng Kông vào tháng 1/1933 và tránh khỏi việc bị dẫn độ theo yêu cầu của chính quyền Pháp về Thượng Hải để xét xử.



              


    Le communisme vietnamien (1019-1991) : tiểu sử Hồ Chí Minh






    Le communisme vietnamien (1019-1991) : tiểu sử Hồ Chí Minh






    Le communisme vietnamien (1019-1991) : tiểu sử Hồ Chí Minh

              



    Về căn bệnh lao phổi, Nguyễn Ái Quốc đã được chữa trị tại Crimée trong vòng vài tháng. Sau đó, vào tháng 10/1934, ông đã theo học tại trường Quốc tế Lê Nin.
    Trước đó, vào tháng 9/1933, Nguyễn Ái Quốc đã liên lạc với các nhà ngoại giao Liên Xô qua sự trung gian của một người bạn lâu năm, ông P. Vaillant-Couturier, chủ bút của tờ báo… L’Humanité. Nguyễn Ái Quốc và P. Vaillant-Couturier đã từng ngổi bên cạnh nhau tại Hội nghị ở Tours vào tháng 12 năm 1920.
    Tháng 8/1933, P. Vaillant-Couturier dẫn đầu đoàn đại biểu đảng Cộng sản Pháp sang Đông Dương và đã tổ chức nhiều buổi mít ting. Vaillant đã gặp gỡ các nhân vật quan trọng của PCI, Nguyễn Văn Tạo (đảng viên đảng Cộng sản Pháp) và nhà báo Nguyễn An Ninh. Ông chủ bút của tờ L’Humanité cũng thúc giục các đảng viên PCI ra các tờ báo hợp pháp để bảo vệ quyền lợi của công nhân.
    Vào tháng 4/1935, sau Hội nghị PCI tại Ma Cao, Hà Huy Tập đã báo cho Đệ tam Cộng sản về những nghi vấn của các đại biểu PCI liên quan đến Nguyễn Ái Quốc, thậm chí buộc tội ông trong vụ hàng trăm chiến sĩ của phong trào Thanh Niên bị bắt vào những năm 1929-1930. Đệ tam Cộng sản lập một ban để xem xét trường hợp của Nguyễn Ái Quốc nhưng dường như không có một kết luận chính thức nào và vụ này đã rơi vào quên lãng.
    Giai đoạn ông Nguyễn Ái Quốc bị bắt và giả thuyết về cái chết của ông tại Hồng Kông cũng được trình bày cụ thể trong cuốn Hô Chi Minh. The Missing Years do bà Sophie Quinn-Judge viết ( chương 6).
    Trong cuốn Le communisme vietnamien (1919-1991), bà Marangé đã cho người đọc thấy được một cái nhìn toàn diện về quá trình hình thành của đảng CSVN, về những cuộc khủng hoảng gián đoạn giữa Hà Nội, Bắc Kinh và Moscou cũng như về những cuộc tranh giành quyền lực hay sức ảnh hưởng cũng như những mâu thuẫn trong nội bộ đảng mà Hồ Chí Minh, tức Nguyễn Ái Quốc không còn giữ được vai trò lãnh đạo tối cao nữa. Kể từ 1960, những Lê Duẩn, Lê Đức Thọ và Trường Chính mới chính là những nhân vật quyền lực nhất của đảng CSVN.
    Cũng cần nhắc lại cuốn sách trên là luận án tiến sĩ của bà Marangé được bảo vệ vào năm 2010 tại Viện nghiên cứu Chính trị tại Paris (Institut d’études politiques – IEP). Tuy là một luận văn tiến sĩ nhưng ở đó không hề thiếu sự nghiêm túc về những dữ liệu hay nguồn tin tức sử dụng. Cách làm việc khoa học là một đòi hỏi vô cùng quan trọng đối với một nhà nghiên cứu tại một trường đại học danh tiếng như Sciences Po Paris.
    Vì thế, thông tin cho rằng ông Nguyễn Ái Quốc, nhà sáng lập đảng cộng sản Đông Dương đã mất trong nhà tù tại Hồng Kông dựa theo một đoạn tin ngắn trên tờ báo của đảng cộng sản Pháp vào ngày 9/3/1932 là chưa đáng tin cậy và khoa học. Mối quan hệ giữa Nguyễn Ái Quốc và các cơ quan truyền thông cộng sản, nhằm tung tin thất thiệt đối với các nhà chức trách Pháp có thể là sự giải thích thỏa đáng nhất về sự hiện diện của mẩu tin ấy trên tờ L’Humanité.
    Nếu cứ nhất quyết muốn tìm hiểu thì chắc chắn phải truy tìm trong các tài liệu mật của Mật vụ và cảnh sát Anh quốc tại Hồng Kông trong giai đoạn 1930-1933. Vì chỉ có cảnh sát Anh mới có thể dàn dựng mọi kịch bản liên quan đến cuộc đời của Nguyễn Ái Quốc trong giai đoạn này. Mà liệu họ làm như thế thì với mục đích gì để phục vụ cho quyền lợi của họ tại Đông Dương cũng như với Quốc tế cộng sản?
    Việc Nguyễn Ái Quốc có phải là Hồ Chí Minh hay không hoặc là một tay thiếu tá người Tàu, mang tên Hồ Quang thực ra không đáng bận tâm, nhất là khi đất nước sau 43 năm “giải phóng” vẫn còn bị chia cắt và chịu phải sự lãnh đạo của một đảng độc tài toàn trị. Quyền con người, tự do ngôn luận và tín ngưỡng vẫn bị chà đạp và xâm phạm một cách công khai. Chủ quyền quốc gia bị đe dọa với những dự luật Đặc khu hết sức nguy hiểm. Luật An ninh mạng sẽ tước đoạt từng hơi thở tự do của người dân. Khủng bố, đàn áp và tra tấn dã man những người tranh đấu ôn hoà cho một xã hội tự do, công bằng và dân chủ vẫn đang diễn ra hàng ngày tại Việt Nam.
    Tất cả những vấn nạn trên mới đáng được quan tâm và cần sự tranh đấu của mọi tầng lớp trong xã hội.
    Vì suy cho cùng, Nguyễn Ái Quốc, tức Hồ Chí Minh (thậm chí là một ai “đóng thế” đi chăng nữa), công tội sẽ được phơi bày rõ ràng một khi đất nước trở nên thật sự dân chủ và lịch sử không phải được viết riêng bởi những kẻ thắng trận.




    Lâm Bình Duy Nhiên, 27/8/2018
    —————————–
    Tài liệu tham khảo:
    Marangé (Céline), Le communisme vietnamien (1919-1991), Paris, Presses De Sciences Po, 2012.
    Quinn-Judge (Sophie), Hô Chi Minh. The Missing Years, 1919-1941, Londres, Hurst, 2002.
    https://gallica.bnf.fr/ark:/12148/cb327877302/date1932





    http://www.danchimviet.info/nguyen-ai-q ... 018/11280/
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           




    Đồng chí Nguyễn Ái Quốc và "tôi":
    Tài liệu đảng CS xác nhận HCM và NAQ là hai người khác nhau và NAQ đã chết vào năm 1932

    _________________________________
    Danlambao -




    Những dữ kiện sau đây là thông tin chính thức từ cơ quan ngôn luận của đảng CSVN. Dù đã có nhiều bài viết đề cập đến, Danlambao đăng tải để "góp phần" với đảng lẫn với "bác" trong việc xác nhận Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh là 2 người khác nhau:

    "Trần Thắng Lợi, 1949. Hồ Chí Minh dùng bút danh Trần Thắng Lợi viết bài “Đảng Ta” đăng trên tạp chí Sinh Hoạt Nội Bộ số 13, tháng 1 năm 1949."

    Trích từ tài liệu "Sưu tầm tên gọi, bí danh và bút danh của Chủ tịch Hồ Chí Minh qua các thời kỳ" của Báo Điện Tử Đảng Cộng Sản Việt Nam.

              

              

    Hồ Chí Minh dưới bút hiệu Trần Thắng Lợi viết bài "Đảng ta" trong đó có những đoạn:

    "Cuối nǎm 1929, đồng chí Nguyễn ái Quốc trở lại Tàu, cùng với đại biểu các nhóm khai hội ở Hương Cảng.

    Trong 7, 8 đại biểu, ngoài đồng chí Nguyễn ái Quốc và tôi, nay chỉ còn đồng chí Hồ Tùng Mậu và đồng chí Trịnh Đình Cửu, đồng chí Tản Anh và vài đồng chí nữa đều oanh liệt hy sinh cho Đảng và cho dân tộc lâu trước ngày Cách mạng Tháng Tám."

    Bài viết "Đảng Ta" của Hồ Chí Minh là một phần của tài liệu "Phần II. Một số bài nói, bài viết của Chủ tịch Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng", vẫn còn nằm trên Báo Điện Tử Đảng Cộng Sản Việt Nam

              

              

    Hồ Chí Minh viết "Đảng ta" vào năm 1949 với nội dung đề cập đến việc "Đảng ta chân chính thành lập. Đó là ngày lịch sử mồng 6-1-1930."

    Hội nghị thành lâp đảng tổ chức tại Hương Cảng (Hong Kong) với 7, 8 đại biểu (xin lưu ý Hồ Chí Minh viết (nguyên văn) một cách ởm ờ "7, 8 đại biểu) thay vì rõ ràng 7 hay 8. 8 người đó là:

    1. Hồ Chí Minh
    2. Nguyễn Ái Quốc (Quốc tế Cộng sản),
    3. Trịnh Đình Cửu (Đông Dương Cộng sản Đảng),
    4. Nguyễn Đức Cảnh (Đông Dương Cộng sản Đảng),
    5. Nguyễn Thiệu (An Nam Cộng sản Đảng),
    6. Châu Văn Liêm (An Nam Cộng sản Đảng).
    7. Hồ Tùng Mậu (Quốc tế Cộng sản),
    8. Lê Hồng Sơn (Quốc tế Cộng sản).

    Vào giữa năm 1932, Nguyễn Ái Quốc bị chết trong tù Hong Kong. Thông tin này cũng được chính thức xác nhận bởi văn kiện đảng: "Đảng Cộng sản Đông Dương vừa được thống nhất vào đêm trước của cuộc bãi công có tính chất khởi nghĩa của các phu đồn điền Phú Riềng, bởi ba nhóm cộng sản của Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ dưới sự lãnh đạo của người sáng lập của nó là đồng chí Nguyễn ái Quốc, đã bị ám sát vào giữa năm 1932 trong các nhà tù địa ngục của Hồng Công".

              


    http://dangcongsan.vn/cpv/Modules/News/ ... _id=159730
    (Bài viết từ nguồn dẫn trên đã bị hô biến).

              

    Do đó, một lần nữa... thay mặt đảng, Danlambao "khẳng định" chính thức giùm đảng một lần nữa:

    Chủ tịch Hồ Chí Minh đang được đảng thờ và bắt nhân dân lạy và đồng chí Nguyễn Ái Quốc là 2 người khác nhau.




    08.09.2018
    Danlambao




    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... a-toi.html
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           




    tv
    Thì bây giờ cũng đã đến lúc công khai HCM là người TÀU rồi, quân đội nhân dân VN nhận lương tiền Nhân dân tệ TQ, dưới lệnh của Tàu +. Các tỉnh dùng tiền nhân dân tệ TQ, TC tha hồ in tiền mua tất cả gì VN có.





    Guest
    - Nguyễn Ái Quốc là người Tàu? - Dạ, hổng phải!
    - Nguyễn Ái Quốc là người VN? - Dạ, hổng phải!
    - Vậy, Nguyễn Ái Quốc là ai? - Dạ, là tên ấu dâm, chuyên bú mồm các bé gái, chuyên hiếp dâm các bé gái trong đoàn "cháu ngoan bác hồ của Huỳnh Thị Thanh Xuân" từng ra Bắc... thăm bác.




    browncow
    Welcome Dân Làm Báo, an exclusive club. Tớ mạo muội đặt tên "Câu Lạc Bộ những người chịu khó đọc báo Đảng một cách kỹ lưỡng".

    Ui bỏ mịa. Cũng như Hồ Chí Minh tòan tập phát hành những năm 60 có bài "Địa chủ ác ghê", những lần tái bản sau đã trở thành Hồ Chí Minh toàn (tuyển) tập vì thiếu mất bài đó và 1 số bài "rực lửa" khác, "Văn kiện Đảng toàn tập" sau khi dấu bài này đã trở thành Văn kiện Đảng toàn (tuyển) tập, chung số phận với Hồ Chí Minh toàn tập gùi.

    Chắc sẽ có ông trí thức tru tréo lên "Tới Bác Hồ cũng bị kiểm duyệt!", bi chừ thì chính Đảng cũng phải kiểm duyệt mình lun.

    BTW, bộ "Văn kiện Đảng toàn tập" có bản hard copy. Peter Zinnoman là người mua toàn bộ văn bản đem về Mỹ according to talawas.





    Cánh Dù lộng gió
    CSVN banh lỗ tai ra mà nghe. Bác Quốc đã ngỏm củ tỏi trong nhà tù Hong Kong vì bị ho lao hay bị ám sát vài năm sau khi thành lập đảng cs Đông Dương, bác Hồ ta đó chính là bác Mao sếnh sáng là thiếu tá Hồ Quang thừa nước đục béo cò nhập vai bác Quốc theo lệnh của bác Mao sếnh sáng qua nằm vùng tại VN để âm mưu tiếp tục ngàn năm hầu nuốt trọn đất An Nam Giao Chỉ, 2 con cáo già Mao Hồ đã bàn bạc kỹ lưỡng trước khi hỗ trợ cho con cáo Hồ lọt vào VN chống Pháp chống Mỹ bằng xương máu người VN, xong xuôi ngoạm hết miếng mồi ngon một mình.




    Vu Bui
    Bài báo được đăng trên báo điện tử của đcs 15 tháng 7 năm 2015, thời 3X phá nát đảng cs đó mà. Đến nay đã hơn 3 năm mà dân mình đa số vẫn không biết sự thật HCM là người Tàu, vấn đề truyền thông của chúng ta vẫn còn yếu. Hãy chung tay để người dân khắp nơi trên toàn quốc biết được sự thật HCM là người Tàu!




    Hoàng Trường Sa
    Theo như trong bài chủ đã viết thì năm 1949 Hồ Chí Minh và Nguyễn Ái Quốc có họp chung. Vậy tác giả Nguyễn Thị Cỏ May chắc mừng rơn, vì năm 1932 Nguyễn Ái Quốc còn sống. Có điều QUỐC và MINH là hai anh khác nhau, không phải một!




    Hồ Tập Chương
    Năm 1949 Hồ Chí Minh viết bài Đảng Ta.
    Năm họp là năm 1930 để thành lập đảng cộng sản vào ngày 6-1-1930.
    Nguyễn Ái Quốc chết năm 1932 theo báo của đảng CS Pháp.




    Hoàng Trường Sa
    Cám ơn Bạn đã chỉ ra chi tiết này. Vậy là năm 1930 Nguyễn Ái Quốc cùng với Hồ Chí Minh họp chung để lập đảng. Hai anh ni khác nhau. Có thể anh QUỐC là VN, anh MINH là Tàu (Hồ Quang chẳng hạn). Năm 1932 anh QUỐC ngủm, anh MINH còn sống và nhân tiện giả làm anh QUỐC cho nó dễ ăn dễ nói với bọn An Nam khù khờ!




    Con Cháu Lạc Hồng
    Đúng quá rồi, khỏi chỉnh sửa!!!
    Cảm ơn Hoàng Trường Sa và... cả Trần Thị Hải Ý nữa.




    Trần Thị Hải Ý
    Sự thật là rứa và chỉ là rứa thôi!





    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... a-toi.html
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           





    Kẹt quá bác ơi!!!
    ________________________________
    Tư nghèo (Danlambao) -






    Ngày con cháu của béc tui hoàn thành sứ mệnh đánh cho chết mẹ đồng bào Việt Nam, má Tư giàu (lúc đó còn giàu) mừng quá, đi khắp làng khắp xóm mà rằng: nhờ mấy ông cách mạng vào nên Việt cộng hết pháo kích! Riêng Tư tui thì "những ngày xưa thân ái, tui trả lại cho ai"; tui bỏ hết những em Trưng Vương, Gia Long, bắt chước chú Tố Hủ: "Trái tim anh chia ba phần tươi... rói, anh dành riêng cho đảng phần nhiều", rồi thì "thương em thương một thương ông (bác) thương mười". Sau ngày được giải phóng sạch trơn, không còn gì quý hơn béc Hồ, nên cháu Tư vắt giò lên háng đâm đầu chạy theo béc.

    Chạy theo béc không dễ! Bác suốt đời còn trinh nên cứ phải gân cỗ lên cãi với lũ phản động xóm Bàn Cờ rằng: Béc chui vào mùng đồng chí Minh Khai là vì đồng chí gái hơi bị lạnh; Béc xoa xoa bóp bóp cô Xuân vì cô ấy bị trúng gió, thương hàn; Béc thụt thò với Tăng Tuyết Minh là để đêm đêm vừa ngửi mùi hương vừa nói tiếng Tàu ngộ ái nị cho đậm đà quê xưa; Béc biểu chú Tiên viết đời hoạt động của béc cho trung thực thì chú Tiên thương hòn bi của béc nên mơn mê hơi nhiều, sau này béc có gọi riêng vào phòng phê bình dữ dội; Còn cái dzụ béc bịt râu đi xem các đồng chí ở dưới bẻ cổ bà Cát Hanh Long là vì béc tưởng nhớ đến ân nhân, phải có mặt vào giờ phút cuối cho có nghĩa ơn tình...

    Chạy theo béc không dễ! Chạy được vài năm thì Tư giàu biến thành Tư nghèo cho đúng con đường bác-đi. Tư vẫn tin (và) tưởng (tượng) béc tốt, mấy chú đời sau xấu. Không có béc bên cạnh để dạy dỗ trực tiếp cho các chú sống và chiến đấu theo gương béc vĩ đại nên lãnh đạo lớn nhỏ bây giờ tự diễn biến, tự thoái hóa hết trơn.

    Tiếc thương cho cái sự nghiệp tổ chảng của béc để lại, Tư tui cũng viết kiến nghị, kiến cò gửi các đồng chí lãnh đạo đời nay xấu hơn đời xưa chút chút. Lúc nào Tư cũng rình rình nhét vào một câu béc Hồ dạy cái này, béc Hồ biểu cái kia để tìm đường cứu đảng. Ruồi bu kiến đậu được vài năm, thấy không xong Tư tui bèn rón rén bước ra khỏi vòng tròn phản biện, nhảy xuống vỉa hè biểu tình phản đối lãnh đạo này và bênh lãnh đạo kia cho nó lành. Xách theo cái hình tổ chảng của béc để các chú công an thấy mà nể. Mà dễ nể thiệt. Tư tui ôm đầu máu chạy về nhà với tấm hình của béc tả tơi như quần xì líp của thím Nông Thị Xuân sau khi béc giao thím ấy cho chú Trần Quốc Hoàn vừa quy hoạch vừa quản lý xong rồi xử lý luôn.

    Vậy mà Tư tui vẫn nhất quyết... không có gì quý hơn béc Hồ.

    Bắt chước béc hay giao hợp với các cô nước ngoài, Tư tui ít bản lãnh hơn, chỉ giao lưu với một đồng chí gái Cu Ba mà Tư bốc được khi cô ấy bắt xe ôm của Tư đi rong khắp thành phố mang tên người.

    Thư qua thư lại, tiếng Anh của Tư tui cũng cỡ như đồng chí Thủ tướng madzê in của mình, nhưng cuối thư lúc nào Tư cũng kết bằng một câu vinh danh béc.

    Nào là: Live, fight, learn following mirror of great Uncle Ho;
    Rồi thì: The Great Uncle Ho lives forever in our pants;
    Có lúc: We celebrate the 105th anniversary of Uncle Ho's journey to save our homeland;
    Xài nhiều nhất là: Life life remember thank the great Uncle Ho.
    Xong lại còn tái bút rằng: yêu you yêu một yêu Uncle Ho yêu mười. Mới ghê chớ!

    2 đứa bạn từ thời Tư nghèo còn mặc quần xà lỏn là Út vịt lộn và Sáu thợ hồ biết chiện, nói woài với Tư nghèo rằng Tư mi ăn phải bả béc Hồ. Tư nghèo không tin, nhất định hổng chịu, cho đến ngày hôm qua nhận được thư của em Cu Ba gửi sang rằng:

    Anh Tư rất yêu dấu,
    Hôm trước em ngồi gú gồ qua lại Việt qua Anh, Anh qua Việt đống thư của anh Tư để em học ngôn ngữ nước anh. Dịch một hồi lòi ra mấy cái câu về Uncle Ho anh viết nó ra vậy nè anh:
    Live, fight, learn following mirror of great Uncle Ho: Sống, chiến đấu học tập theo gương Bả chó vĩ đại.
    The Great Uncle Ho lives forever in our pants: Bả chó vĩ đại sống mãi trong quần em.
    We celebrate the 105th anniversary of Uncle Ho's journey to save our homeland: Chúng em chào mừng kỷ niệm 105 năm ngày Bả Chó ra đi tìm đường cứu nước.
    Life life remember thank the great Uncle Ho: Đời đời nhớ cám ơn Bả Chó vĩ đại!
    Sao kỳ vậy anh!!!

    Em rất yêu của anh!
    Celia de la Cruz
    Ps. Yêu em yêu một yêu Bả Chó yêu mười là sao anh!!!


    Dzậy là thấy mẹ Tư nghèo rồi bác ơi! Làm sao trả lời em gái thành đô đây béc!
    Và rồi, chẳng lẻ con Út vịt lộn, thằng Sáu thợ hồ nói nói Tư tui ăn phải Bả Chó là đúng thiệt sao!?
    Kẹt! Và kẹt quá béc wơơơiiii!!!



    Tư nghèo




    https://danlambaovn.blogspot.com/2018/0 ... .html#more
              
Hình đại diện
Hoàng Vân
Bài viết: 20010
Ngày tham gia: Thứ sáu 20/03/15 16:11
Gender:

Re: Chuyện đảng Cướp Sạch Việt Nam

Bài viết bởi Hoàng Vân »

  •           





    Phóthườngdân
    Bạn thân tui tại VN kể lại là quen hai vợ chồng kia, chồng đảng viên để nắm thông tin chỗ đất nào sắp giải tỏa-vợ có công ty mua bán bất động sản thành đạt vì đã chia tứ lục với các quan đỏ đầy đủ. Nay Mỹ cho phép 1 gia đình vào Mỹ đóng thế chân 500.000 USD (Bỏ vào kinh doanh-10 năm sau mới được rút ra), hai vợ chồng và 2 đứa con mang tất cả tài sản vài ba triệu vù sang Mỹ mua nhà cho mướn, ngồi ăn suốt đòi không hết, 5 năm sau sẽ thi vào quốc tịch.

    Tiếp nối truyền thống của bác Hồ (Quang) đánh Mỹ mà đảng viên của bác ngày nay chạy sang Mỹ tiếp tục đánh... quá đà.





    Tùng
    Phải tìm cách nào để tố cáo lũ cướp đất của dân nghèo rồi dùng tiền đó để vào Mỹ một cách hợp pháp. Ai biết kẻ nào thì tố cáo với Boat People, SOS đề họ báo với quốc hội Mỹ đề nghị tịch thu tài sản và trục xuất chúng về lại Việt Nam.





    luumanhcongtu
    Bả Chó là gì vậy? Tên cúng cơm của bác Hù hả?




    ĐMCS
    Trước đây trên “Google Search,” dân Việt ta hễ cứ gõ 2 chứ “Bac Ho” là y như rằng Google sẽ "show" là “Bã Chó.” VC xấu hổ quá, phải khiếu nại tới khiếu nại lui với Google thì “sự cố” này mới hết xuất hiện. Kể từ đó dân ta gọi “Bác Hồ” là “Bã Chó” là vậy đó.





              
Trả lời

Quay về “Việt Nam”